GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 418

Cái thứ hai, chưa kịp giáng xuống, đã bị một bàn tay ngăn lại.

“Người đánh bản thân như thế để làm gì?” Tạ Lâm trách móc, “Học

không giỏi, thì cứ tiếp tục học là được, không thuộc được, thì cứ tiếp tục
đọc cho đến khi thuộc là xong. Sao nào?” Cái nhìn quở mắng của Tạ Lâm
lướt qua, “Là bệ hạ phạt người hả?”.

Tạ Lâm thở dài, “Đã làm Thái tử rồi, thì nên có dáng vẻ của một Thái

tử, đừng suốt ngày nghĩ tới chuyện xông pha chiến trường, lập chiến công
xây dựng đại nghiệp gì đó nữa, người đã là Thái tử rồi, không còn là hoàng
tử hoàng điệt hoàng thân quốc thích gì nữa. Đám thần tử đều đang quan sát
người, người chính là Hoàng đế tương lai đấy.”

Dáng vẻ ân cần dặn dò của Tạ Lâm, và cả những lời nàng nói, khiến

Úy Trì Chính ngay lập tức hiểu ra, lẽ nào Tạ Lâm tưởng hắn là bệ hạ lúc
còn chưa đăng cơ sao?

Có lẽ là có một hôm nào đó, Hoàng đế bệ hạ khi vẫn còn là Thái tử

cảm thấy bản thân học hành chẳng ra sao, người chắc chắn ghét nhất những
lời ngọt ngào văn vẻ, thấy xấu hổ với tiên đế, nên mới không kiềm chế
được tự mình tát mình hai cái.

Tạ Lâm say khướt, chắc chắn đã tưởng Úy Trì Chính đang tát bản

thân, thành Hoàng đế bệ hạ của năm đó. Dáng vẻ dặn dò thân thiết của Tạ
Lâm, khiến Úy Trì Chính phì cười.

Tạ Lâm của năm đó, khác quá xa với gian thần Thừa tướng của hiện

giờ.

“Nhưng quả nhân thà đọc binh thư, cũng còn tốt hơn xem mấy quyển

tứ thư ngũ kinh vớ vẩn kia.” Úy Trì Chính cảm thấy, hắn nhất định là bị ma
quỷ dẫn đường rồi, lại dám đóng giả làm Hoàng đế bệ hạ khi còn là Thái tử
để nói chuyện, nếu như bị người khác biết được, chắc chắn sẽ bị khép vào
tội đại bất kính.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.