GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 450

trở nên rõ ràng hơn. Vì khi trưởng thành khuôn mặt bánh bao đó không còn
vẻ non nớt nữa, nhưng trắng trẻo thanh tú thì vẫn còn nguyên, xinh trai đào
hoa y như năm nào, khiến nàng đột nhiên nhớ lại hồi ức thuở ấy.

May mà thân hình cao lớn và tinh thần không giống một cô gái, có

điều khuôn mặt kia…… cặp mắt phượng kia……

Dù bản lĩnh của Tạ Lâm là núi Thái Sơn có sập cũng không nao núng

đi nữa, thì giờ phút này cũng không kiềm chế được mà trợn mắt, nhìn chằm
chằm vào mặt hắn.

Sau đó nhìn đến bờ môi hồng hào tươi tắn của Hoàng đế Vạn Triệu

đang hé mở, thở một hơi dài khẽ khàng, “Trẫm không chịu nổi nữa rồi,
ngoan, tới giúp trẫm……” Nói đoạn, cánh môi của hắn tiến lại gần, áp lên
môi Tạ Lâm.

Tạ Lâm nghẹn họng nhìn trân trối, không thể ngờ mình lại phải chịu

loại kích thích này, Minh Trọng Mưu là kẻ theo chủ nghĩa cơ hội, thời cơ
tốt như thế, sao lại không biết đường mà lợi dụng? Lập tức tiến vào càng
sâu, cuốn lấy lưỡi của Tạ Lâm.

Cũng may Tạ Lâm là người đầu óc linh hoạt, phản ứng cũng mau lẹ.

Nàng dùng sức đẩy Minh Trọng Mưu ra, ra sức đẩy, rồi lại ra sức

đẩy……

Nhưng không đẩy ra nổi.

Tạ Lâm bực bội, nàng quên mất Minh Trọng Mưu là người học võ,

một khi hắn thật sự sử dụng đến nội công, thì tám Tạ Lâm cũng đấu không
lại.

Minh Trọng Mưu nắm lấy tay Tạ Lâm, hai cánh môi rời ra, lại còn

phát ra một tiếng “chụt” nữa chứ, hắn thì thầm: “Nàng nhiệt tình quá.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.