GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 454

Minh Trọng Mưu dụi dụi mắt, đột nhiên cảm thấy cả người vừa sung

sướng lại vừa mệt mỏi, đầu cũng có hơi choáng váng, nhủ thầm có lẽ là hậu
quả sau khi say rượu tối qua, nên cũng không để ý tới nữa, chỉ là trong lúc
mơ màng, dường như có ôm một nữ nhân nhuyễn ngọc ôn hương thì phải.

Nhưng hắn nhìn giường đệm của mình sạch sẽ như mới, bản thân

ngoài việc hơi mệt ra, thì cũng không có bất kỳ dấu vết nào, y phục bên lót
được mặc rất nghiêm chỉnh, áo ngoài cởi ra cũng được xếp gọn gàng bên
cạnh, hắn không khỏi có chút nghi ngờ, hình như tối qua, không có thay đổi
nào quá nhiều.

Lúc hắn ngồi xuống trước tấm gương đồng, liền ngây người.

Người trong gương là ai thế?!

Hồi lâu, hắn mới chợt nhớ ra, người đó chính là mình, là khuôn mặt

đáng bị phỉ nhổ, cực kỳ phỉ nhổ của mình, thậm chí chán chả buồn nhìn.
Lúc còn tuổi thiếu niên, hắn mong muốn trở thành một vị tướng quân.
Nhưng khuôn mặt này mà dẫn quân đánh trận, thì ai tin phục chứ? Bản thân
hắn cũng chẳng thể tin phục nổi.

Vì thế từ ngày đó giờ đó, hắn sửa sang lại dung nhan của mình từng

chút từng chút một, lông mày trở nên thô hơn, đen dày hơn, mắt phượng
cũng làm cho to hơn, làn da trở nên giống với đàn ông hơn…… từng tí
từng tí, cho đến khi dáng vẻ được như hiện giờ.

Về sau hắn không làm tướng quân, mà trở thành Hoàng đế.

Nhưng hắn vẫn cảm thấy, quyết định sửa sang lại dung nhan ban đầu

của mình, là vô cùng chính xác, như vậy mới có được uy tín của một bậc đế
vương, khiến người khác kính nể.

Hắn đeo chiếc mặt nạ đó quá lâu, nên thỉnh thoảng cũng quên tháo ra,

đến nỗi có lúc quên luôn khuôn mặt ban đầu của mình rốt cuộc là như thế

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.