GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 465

“……” Tạ Lâm tỉnh bơ khép lại vạt áo, sau đó mới nói: “Sao nàng

phát hiện ra.”

Đây là một câu trần thuật, nhưng Thục Hà quyết định coi đây là một

câu nghi vấn.

Thục Hà buồn bã nói: “Lạc đại nhân là đàn ông, cho dù ngài ấy có cẩn

thận tỉ mỉ hơn nữa, cũng không thể bằng phụ nữ bọn ta được, vì thế ngài ấy
không phát hiện ra, nhưng bọn ta phát hiện ra.”

“ ‘Các nàng’ ?” Tạ Lâm tóm được trọng điểm, hỏi, “Ba người các

nàng đều biết?”.

“Mặc Nhi chưa từng trải sự đời, nên muội ấy không hiểu.” Thục Hà

cúi đầu, “Nhưng ta và Khởi La đều đã nhìn ra rồi.” Nàng ngẩng đầu lên,
nhìn vào mắt Tạ Lâm, “Gia, người đó…… có phải là…… có phải là……”
dường như yết hầu của nàng bị nghẹn, cắn chặt răng, mới phát ra được một
tiếng rên rỉ, “Có phải là bệ hạ không!?”.

Thục Hạ không biết là tại sao, có thể là vì sợ hãi, cũng có thể là vì

nghĩ đến thân phận gian thần của Tạ Lâm, hoặc cũng có thể nghĩ đến chức
vị Thừa tướng một quốc gia mà Tiên đế đã chỉ định Tạ Lâm làm, nhưng lại
cùng bệ hạ…… Tiên đế nhất định sẽ cho rằng, đây là quan hệ bất chính.

“Gia, sao người lại có thể hồ đồ như vậy?” Thục Hà nghẹn ngào nói.

Ngủ với Hoàng thượng trong cung, thì có thể có được kết quả tốt đẹp

nào chứ? Nếu Tạ Lâm là người đồng ý ở lại trong tẩm điện hoàng cung, đợi
Hoàng đế tới lâm hạnh rồi thỉnh thoảng bố thí cho chút yêu thương, thì thôi
cũng đành, nhưng nàng rõ ràng không phải.

“Gia, người rõ ràng là người lòng chứa cả thiên hạ, sao lại để xảy ra

chuyện như vậy? Người…… người cũng cam tâm như thế được sao Gia!”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.