GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 498

luôn khắc ghi những lời Tạ Lâm đã nói với mình, từng giờ từng phút,
không lúc nào quên tự kiểm điểm lại bản thân.

Thế nhưng một Tạ Luân đang ở độ tuổi thiếu niên, lại thấy Tạ Lâm

khen ngợi Trầm Hòa Anh như vậy, trong lòng liền trào lên cảm giác ghen
tị, chua lè: “Huynh trưởng, huynh và cái tên Thừa tướng gian trá kia, vừa
giống lại vừa không giống.”

Dường như nội tâm của nàng rất mềm yếu, nhưng trái tim của nàng,

lại cứng rắn như sắt thép. Nàng là người có nguyên tắc, nhưng nguyên tắc
của nàng, lại không hoàn toàn giống với số đông, vì vậy rất nhiều người
cho rằng, bụng dạ nàng thâm sâu, là người khó lòng đoán biết.

Nàng quả đúng là thâm sâu khó đoán.

Phản ứng của nàng khi đó, chỉ là một nụ cười mỉm rất khẽ.

Lông mày đang cau chặt lại của nàng chẳng qua chỉ giãn ra một

thoáng, nụ cười cũng không quá âm trầm.

Nhưng đối với Tạ Luân, nụ cười đó đã khắc ghi sâu vào trong đầu hắn.

Đợi đến khi hắn nhắm mắt cũng chẳng thể nào quên được.

XXX

Cuộc thi lần này, đến giờ phút này mới hạ màn hoành tráng.

Tạ Luân cùng một đám tân tiến sĩ, được phân tới các vùng miền khác

nhau làm quan, phẩm cấp tuy rằng không lớn, nhưng đều mang danh tiến
sĩ, nên tương lai tiền đồ sau này, nhất định rộng thênh thang.

Trong đám tiến sĩ, đám con ông cháu cha chơi bời trác táng đội sổ,

cũng được phân các chức quan tương xứng, có mười mấy tên làm giáo đầu
cấm quân, có tên vào Ngự sử đài, có tên lại làm Thư lại Ti văn, viết văn tế,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.