GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 571

ngươi kia cũng không phải là nhân vật quan trọng gì, đâu cần phải có ai đó
đứng ra chịu tội thay?

Bất luận ba người đó có nói gì đi nữa, Trầm Hòa Anh đều không định

tội ai cả, chỉ sắp xếp họ vào trong hai căn phòng nhỏ, cho ăn uống ngủ nghỉ
tử tế, bất kể ba người đó nói gì, làm gì, đều không xét xử, sau đó định tội
cho tên cướp của giết người kia, đợi chính ngọ hôm sau sẽ mang ra chém
đầu.

Nghe thấy vụ chém đầu, ba người dân thường kia lập tức sợ đến vãi cả

ra quần, và bản tấu tố cáo Chân Mộc, cũng được đưa tới ngự thư phòng đặt
trên thư án của thánh thượng.

Có vinh cùng hưởng, có họa cùng chịu, giờ Chân Mộc và Trầm Hòa

Anh đang ngồi trên cùng một con thuyền, ngươi chết, thì ta cũng chết. Vì
thế Chân Mộc cũng không kịp oán trách gì Trầm Hòa Anh, vừa mới gặp Tạ
Lâm một cái, liền bật khóc tu tu, “Tạ đại nhân, ngài phải giải oan cho bọn
ta, thật là oan uổng chết mất thôi.”

Tạ Lâm chỉ hỏi một câu, “Người đứng sau Trương Trạch Đồ là ai?”.

Chân Mộc lập tức nín bặt, cung kính đáp: “Thượng thư bộ Binh, Ông

Đạt.”

Chỉ một câu này đã khiến Tạ Lâm lập tức hiểu ra.

Ông Đạt rõ ràng là muốn rũ bỏ người bà con thân thích không đáng tin

này, rồi quay lại đẩy vụ án này vào giữa vòng xoáy tranh quyền đoạt lợi.

Tên trộm kia đích thực đã giết Trương Trạch Đồ, nhưng rất có khả

năng Ông Đạt đã cố tình tạo ra cơ hội, tranh thủ dùng một vài thủ đoạn, ép
buộc ba người dân vô tội kia nhận tội thay.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.