GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 790

cày, bệ hạ bắt đám trọng thần triều đình ra ngoài săn bắn, hạ quan tuy tài
năng chẳng ra sao nhưng cũng phải giả vờ nghiêm túc thể hiện chờ sai
bảo.”

Nói đoạn, hai người đều không hẹn mà cùng bật cười.

Tả Minh nhìn Úy Trì Chính thong dong đi trước, lại cảm thán:

“Nhưng Úy Trì đại nhân xuất thân từ nhà binh, khả năng cưỡi ngựa khiến
người phải nể phục, hạ quan cho rằng, đám thần tử chúng ta không thể so bì
được.”

“Đúng là như vậy.” Sử Đạt lập tức tán đồng.

Úy Trì Chính cưỡi ngựa chậm rãi đi phía trước, giọng nói của hai

người không nhỏ, hoặc cũng có thể là cố ý để cho hắn nghe thấy, hắn bèn
xoay người lại khiêm tốn nói vài câu, đáp: “Hai vị đại nhân quá khen rồi,
nếu nói đến kỵ xạ, tuy Úy Trì mỗ biết võ, đã từng xông pha sa trường,
nhưng sao có thể so sánh được với Hoàng thượng? Nghe nói tài kỵ xạ của
Hoàng thượng rất giỏi, Úy Trì mỗ mà đặt lên bàn cân với Hoàng thượng,
thì đúng là một trời một vực.”

Tả Minh vuốt vuốt râu, cười nói: “Úy Trì đại nhân khiêm tốn rồi,

nhưng đúng là tài kỵ xạ của Hoàng thượng rất tuyệt, nếu không phải Vĩnh
Lưu bệ hạ không có con, chỉ sợ giờ này Hoàng thượng đã trở thành tướng
quân của triều đình ta rồi, dựa vào năng lực của Hoàng thượng, thì đám mọi
rợ nước Di tính đếm gì?”.

Suy cho cùng cũng là bàn tán đến trên cả Hoàng thượng, Minh Trọng

Mưu đang ở cách đó không xa, nên giọng nói của Tả Minh cũng hạ thấp
xuống phải tông.

“Ồ?” Úy Trình Chính ngạc nhiên, “Chuyện này chưa từng nghe thấy

bao giờ.” Hắn nghĩ ngợi, ánh mắt rơi xuống người Minh Trọng Mưu, hắn
nhìn thấy Hoàng thượng đang theo sát phía sau Tạ Lâm thì thầm chuyện gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.