GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 791

đó, Tạ Lâm mím mím môi, cuối cùng không nhịn được bật cười khẽ, thần
sắc vốn dĩ vẫn còn sắc bén lạnh lùng, lập tức xuất hiện đôi nét dịu dàng.

Úy Trì Chính nhìn thấy, bất giác đầu mày cau chặt

Từ khi hắn biết tình nhân thực sự của Tạ Lâm thì ra chính là Minh

Trọng Mưu, thì thường thầm quan sát họ như vậy, thậm chí thỉnh thoảng
còn khó tránh khỏi cảm giác oán hận bản thân, giờ mới phát hiện ra, không
chỉ bệ hạ, mà cả thần sắc Tạ Lâm khi nói chuyện với bệ hạ ở những chỗ
không người cũng đã quá rõ ràng.

Một thần tử của triều đình mị hoặc vua…… từ chuyện của Nghiêm

Quán lúc trước, Úy Trì Chính đã phát hiện ra, sự quyết đoán của bệ hạ khó
tránh khỏi cảm tính, thiếu mất ba phần công bằng, may mà cục diện không
xảy ra sai lầm gì lớn, Hoàng thượng cũng có giỏi việc lắng nghe can gián,
nên mới không có gì thất thố, nhưng suy cho cùng đó cũng không phải là
chuyện tốt. Hơn thế……

Úy Trì Chính nhìn thấy bọn họ không biết đang nói đến chuyện gì, mà

Tạ Lâm lại mỉm cười, trong lòng hắn không muốn nhìn tiếp nữa, liền giật
cương xoay đầu ngựa lại, quay qua nói chuyện với mấy vị đại thần.

Thời tiết dần trở lên ấm áp hơn, Minh Trọng Mưu nhân cảnh tuyết rơi

đúng lúc Vạn Triệu được mùa, liền tổ chức một cuộc săn bắn. Nếu nói là
cho phép, thì chi bằng nói Minh Trọng Mưu muốn đích thân so tài với quần
thần thì đúng hơn, muốn thể hiện bản thân vẫn chưa quên võ công kỵ xạ, và
ước mơ được xung phong ngang dọc khắp sa trường thời niên thiếu.
Nhưng……

“Nếu nàng cảm thấy mệt, thì không cần tới đây cũng được mà.” Minh

Trọng Mưu nói.

Tạ Lâm bất lực lắc đầu, thì thầm đáp: “Sao nào? Bệ hạ cảm thấy thần

là nữ, nên không thể so tài với quần thần trên lưng ngựa à?”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.