GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO
TRẪM
Hoàng Hề
www.dtv-ebook.com
Chương 86
Lúc Minh Trọng Mưu hoang mang hoảng loạn đi vào phòng, thì Lạc
Thạch Thiên đang tắm sạch vết máu trên người đứa bé. Nghe thấy tiếng cửa
mở ra rồi đóng lại, sắc mặt Lạc Thạch Thiên đen sì, quấn tã cho đứa bé cẩn
thận xong, liền nhét vào lòng Minh Trọng Mưu, “Thưa bệ hạ, con của
người đây.”
Nếu không phải vì cái người trước mặt, thì hắn và Tạ Lâm đã có gì đó
từ lâu rồi, vì thế sau khi thân phận của Tạ Lâm bị bóc trần, hắn lại càng
không có nổi một nét mặt tử tế với Minh Trọng Mưu.
Minh Trọng Mưu bước nhanh tới bên giường, nhìn thấy sắc mặt Tạ
Lâm tuy trắng bệch nằm đó, nhưng ánh mắt dịu dàng của nàng lại rơi
xuống người đứa bé Minh Trọng Mưu đang bế trên tay. Trái tim Minh
Trọng Mưu chợt thấy ấm áp, ngồi xuống bên cạnh Tạ Lâm, nắm lấy bàn tay
thò ra khỏi lớp chăn gấm, siết chặt, sau đó quay đầu lại hỏi Lạc Thạch
Thiên: “Nàng ấy…… vừa nãy trẫm không hề nghe thấy tiếng kêu của nàng
ấy.”
Hắn không nói hết câu, nhưng ẩn ý trong đó không cần phải nói cũng
đã quá rõ ràng: Loại đau đớn này, ngay cả kẻ làm đàn ông như hắn chỉ nghĩ
thôi đã thấy sợ rồi. Vậy mà Tạ Lâm không kêu rên lấy một tiếng, sao nàng
chịu được? Sao nàng có thể chịu được chứ?
Lạc Thạch Thiên trầm mặc hồi lâu mới nói: “Nàng ấy không kêu rên,
chỉ luôn lẩm bẩm gọi tên người thôi, bảo người đừng lo cho nàng ấy, cứ để