GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 905

hùng mạnh, trẫm cũng không phải là bạo chúa, nên hiểu rõ nỗi khổ của các
khanh.”

Quần thần vội vàng đáp: “Chúng thần không dám.”

“Hồi đầu sau khi trẫm đăng cơ, bên ngoài có nước Di, Lưu Cầu quấy

nhiễu, bên trong có gian thần làm loạn kỷ cương, trong ngoài đều khốn
đốn, trẫm vừa mới lên ngôi, còn rất nhiều việc không biết, nhưng mắt trẫm
đều nhìn thấy cả.”

Mọi người trầm mặc, không hiểu bệ hạ nói vậy là có ý gì. Nếu thật sự

nhìn thấy tất cả tình hình trong ngoài, vậy tại sao bệ hạ vẫn chưa xử lý tên
gian thần cầm đầu kia, ngược lại còn để nàng ta tiếp tục mặc sức làm loạn
triều cương?

Minh Trọng Mưu lại nói: “Trong ba năm, trẫm đã cố gắng xử lý triều

chính, bước đầu đã có hiệu quả, bớt đi một nước quấy nhiễu, nước Di bị
tiêu diệt, triều đình ta giàu mạnh uy nghiêm,” Minh Trọng Mưu đi tới trước
mặt Úy Trì Chính, hắn nói, “Úy Trì Chính, đó là nhờ công lao của khanh.”

Úy Trì Chính cúi đầu, “Thần không dám.”

“Không, trẫm biết khanh dám, nhìn hành động của khanh hôm nay

xem, lá gan của khanh rất lớn.” Minh Trọng Mưu nói đầy ẩn ý.

Úy Trì Chính trầm mặc. Hắn biết vừa nãy Minh Trọng Mưu đã nhìn ra

được ánh mắt của hắn trong lúc lơ đễnh, với trí thông minh của bệ hạ, sợ
rằng đã nhìn ra ngay được suy nghĩ và ý đồ trong lòng hắn.

Minh Trọng Mưu thay đổi thái độ nói, “Nhưng, trẫm vẫn còn rất nhiều

chỗ cần dùng tới khanh. Những mối nguy hại bên ngoài triều đình vẫn còn,
Nam có Lưu Cầu, và còn xa hơn nữa, hoặc giả sau này còn có dân tộc khác
nhũng nhiễu, trẫm cần tới khanh để bình định chúng.” Hắn cười nói, “Binh
phù của trẫm, trẫm không có ý định thu lại đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.