GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 932

việc hắn chạy tới Tạ phủ trước, hắn nghe vào tai, trong lòng cũng thấy sốt
ruột.

Tạ Lâm quay sang nhìn hắn, rồi đặt chén trà trong tay xuống, “Bệ hạ,

quốc sự đã phê xong chưa? Tất cả phải lấy việc nước làm trọng.”

Minh Trọng Mưu nghe nàng nói vậy, liền đứng bật dậy, năm năm làm

hoàng đế đã khiến hắn càng thêm trầm ổn, cũng hiểu quyền mưu hơn,
nhưng trước mặt Tạ Lâm, hắn cứ như bong bóng xà phòng bị thổi phồng,
chọc một phát là vỡ. Minh Trọng Mưu đi tới trước mặt Tạ Lâm, cúi xuống
nói, “Ân sư chỉ dạy của trẫm ơi, trẫm đã đặc biệt làm theo lời dặn dò của
người, phê xong tấu chương rồi mới tới, người là cựu Thừa tướng, nên trẫm
sợ người lắm.”

Tạ Lâm ngước mắt lên có hơi kinh ngạc, chỉ là nàng…… chỉ là nàng

không biết nên đối mặt với hắn như thế nào nên mới dùng quốc sự để trốn
tránh thôi mà. Tạ Lâm đang định mở lời, thì đã bị Minh Trọng Mưu giữ lấy
gáy kéo lại, khiến nàng phải ngước đầu lên, tiếp nhận cánh môi của hắn
đang hạ xuống.

Nàng xưa nay luôn nghĩ đến chuyện đẩy hắn ra, nhưng lại toàn bị hắn

xâm lược lãnh thổ từng tấc từng tấc một, hơn thế còn không tài nào đẩy lui
được.

Tình cảm của hắn như lửa nóng, đốt cháy mãnh liệt khiến nàng không

biết phải làm sao.

Tình cảm suốt ba ngày không được thấy nàng dồn cả vào trong nụ hôn

này. Minh Trọng Mưu nhủ thầm, có trời biết hắn ngày nhớ đêm mong được
nhìn thấy nàng đến mức nào, hận không thể hòa tan nàng làm một với
mình, nóng lòng muốn lập nàng làm Hoàng hậu, chẳng qua cũng là vì
muốn ngày ngày được trông thấy nàng, không cần phải ngày ngày tương tư
nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.