GIAN THẦN! QUỲ XUỐNG CHO TRẪM - Trang 98

Hoàng đế bệ hạ nhướng nhướng mày,

“Ồ?” Nói lời của trẫm sai, lẽ nào không phải nói trẫm sai sao?

Tạ Lâm lại tiếp lời:

“Bệ hạ có ước muốn này, có thể nói là may mắn của thiên hạ, may

mắn của bách tính, nhưng bệ hạ lại hy vọng trở thành một minh quân một
thời, lại hy vọng giang sơn vạn dặm, cai trị nhẹ nhàng ung dung, rồi bệ hạ
lại muốn cả thiên hạ thái bình, lại muốn tùy theo cái ‘đạo’ tự phát của thiên
hạ, thuận theo tự nhiên, thì nhất định phải hiểu rằng không thể kiêm được
cả hai thứ đó. Bệ hạ chắc chắn đã bị những chuyện của Hán Cảnh Đế thời
Hán làm cho lầm tưởng rồi, những ví dụ thời cổ, không thể rập khuôn
được, những kế sách dùng thời cổ, hiện tại dùng chưa chắc đã có tác dụng,
bệ hạ nên biết rằng trước đây khác, bây giờ khác, tất cả không thể vì
chuyện của ngày xưa mà ngộ nhận được.”

(Hán Cảnh Đế là con trai của Hán Văn Đế và Đậu Y Phòng, là người

vị vua có tài, thương dân, thời đại do ông cai trị nhấn mạnh nông nghiệp
làm gốc, ra sức khuyến khích phát triển nông nghiệp, sưu thuế thấp, nên
đời sống nhân dân thanh bình no đủ.)

Minh Trọng Mưu vừa nghe, liền hiểu ra ngay Thái phó của Thái tử

năm đó, giờ lại đang muốn dạy dỗ mình. Tuy rằng Tạ Lâm bị mọi người
lớn tiếng mắng mỏ mỉa mai, châm biếm hắn là gian thần, nhưng con người
này thật sự kiến giải chính xác mà thấu triệt, lại không giống với mọi
người. Minh Trọng Mưu không thể không thừa nhận, hắn học được từ con
người này còn nhiều thứ hơn cả học từ các phu tử khác.

“Vậy theo ý kiến của Tạ khanh, phải làm thế nào mới trở thành minh

quân một thời?”.

“Xin bệ hạ ân chuẩn cho thần hồi phủ, thần nguyện noi theo gương

Gia Cát Khổng Minh, viết một bức cẩm nang cho bệ hạ, bệ hạ cứ dựa theo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.