GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 106

sư tôn Tùng Vĩ ở đây được rồi.
Lão buông một tiếng thở dài, lắc đầu rồi nói:
‐ Sư tôn Tùng Vĩ có gì mà cố chấp thế? Theo như lão Cốc thì bỏ quách

lời

thề bái sư hôm nào, may ra còn cầu được sinh lộ cho bản thân mình.
Tùng Vĩ hất mặt:
‐ Đường đường là một sư tôn của Ác ma nhân Cốc Thừa Tự chẳng lẽ lại

kẻ tham sinh úy tử sao?
Y gằn giọng nói:
‐ Không. Nhất định ta không hủy lời thề. Lão Cốc lườm Tùng Vĩ, lắc

đầu:

‐ Chẳng biết làm sư tôn của Ác ma nhân Cốc Thừa Tự này có gì thú vị
không mà sao sư tôn Tùng Vĩ thích như vậy.
‐ Tùng Vĩ có cái thích của Tùng Vĩ. Lão nhìn Tùng Vĩ miễn cưỡng nói:
‐ Được rồi. Lão Cốc sẽ đi. Khi nào sư tôn Tùng Vĩ đổi ý nhớ thét lên một

tiếng nhé.

Tùng Vĩ mỉm cười gật đầu.
Lão Cốc toan dượm bước thì Tùng Vĩ gọi lại:
‐ Sư đồ!
5
Nghe Tùng Vĩ gọi, lão Cốc quay ngoắt lại:
‐ Sư tôn đổi ý à? Tùng Vĩ lắc đầu:
‐ Tùng Vĩ nhờ lão Cốc một chuyện. Lão lưỡng lự rồi nói:
‐ Chuyện gì?
‐ Hẳn lão Cốc chẳng ưa gì những trưởng tôn võ lâm như bang chủ Cái
Bang Ngầu Nại, Quan Chí Hải đại hiệp và Chánh Giới đại sư và Thiên

Nhất

đạo trưởng?
Lão Cốc hừ nhạt một tiếng rồi đanh giọng nói:
‐ Bọn người đó chỉ là hạng ngụy quân tử, giả nhân, giả nghĩa mà thôi.

Trong mắt Cốc Thừa Tự, chúng là lũ tiểu nhân bỉ ổi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.