GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 189

Tùng Vĩ mỉm cười, từ tốn nói:
- Tùng Vĩ sẽ biến thành mồi ngon cho bọn Nhục Thực của Tuyết Ngọc.

Tùng Vĩ đừng tưởng Tuyết Ngọc không biết Tùng Vĩ đang nghĩ gì. Hẳn
huynh đang nghĩ sau khi gặp lão quỷ Cốc Thừa Tự sẽ thổ lộ sự thật chứ gì.
Còn bây giờ, cứ chiều theo ý của Tuyết Ngọc. Tuyết Ngọc muốn nói sao thì
huynh cũng gật đầu cho qua, đúng không nào?

Tùng Vĩ tát vào má mình:
- Thế mà ngươi cũng tự cho mình là quân tử bất hý ngôn. Nói ra cái gì

cũng được người ta tin. Nàng nói như vậy rồi, thật khó cho ta quá.

Dĩ Tuyết Ngọc nhướn đôi chân mày sắc như hai lưỡi kiếm rồi chậm rãi

nói:

- Nhưng Tuyết Ngọc cũng đã nghĩ ra cách để Tùng Vĩ phải luôn giữ lời

của mình.

- Cách gì?
Nàng lấy ra một chiếc tráp vàng trong ống tay áo đưa lên trước mặt Tùng

Vĩ. Trong chiếc tráp đó là một con kim trùng màu vàng óng, nhỏ như một
mũi kim châm.

Tùng Vĩ tò mò hỏi:
- Cái gì thế?
Dĩ Tuyết Ngọc nhìn Tùng Vĩ mỉm cười, nói:
- Kim trùng. Nó là con độc vật duy nhất mà sư phụ trao cho Dĩ Tuyết

Ngọc để khống chế lão quỷ Cốc Thừa Tự. Nhưng nay Tuyết Ngọc sẽ dùng
nó để khống chế Cang Tùng Vĩ. Nếu một khi Tùng Vĩ gian trá không nghe
theo Tuyết Ngọc thì con kim trùng này sẽ luồn theo kinh mạch Tùng Vĩ.
Nó sẽ đi đến tim tạo ra sự đau đớn tột cùng, rồi sau đó sẽ lần đến óc... Nó
sẽ đục óc Tùng Vĩ mà ăn dần, ăn mòn óc của Tùng Vĩ. Mới đầu, chàng sẽ
đau đớn tột cùng, sau đó dần dần mất dần thần thức để trở thành cuồng
nhân rồi chết. Một cái chết khủng khiếp. Có lẽ trên đời này có bao nhiêu
cách khảo hình, nhưng chỉ có một cách khảo hình bằng kim trùng thì không
một ai chịu nổi.

Nghe Tùng Vĩ nói, Tùng Vĩ rùng mình, hỏi ngược lại:
- Tùng Vĩ có làm gì đâu mà sao nàng ác với ta vậy?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.