GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 194

Tuyết Ngọc thều thào nói:
- Chàng đánh mạnh đi, nhưng đừng để lại dấu thẹo trên người thiếp.
Tùng Vĩ nghĩ thầm: “Ả ma nữ này điên rồi”.
Vừa nghĩ, Tùng Vĩ vừa nói:
- Nàng muốn ta trừng trị nàng thì ta sẽ trừng trị.
Cùng với lời nói đó, Tùng Vĩ bất giác nhớ lại con kim trùng mà Tuyết

Ngọc đã thả vào nội thể mình, liền giằng nàng nằm duỗi dài ra sàn gạch, lật
xấp lại rồi vỗ liên tục vào đôi mông Tuyết Ngọc.

Mặc dù bị Tùng Vĩ đánh vào mông, với những dấu tay hằn đỏ. Nghe

Tuyết Ngọc rên rỉ, ai nghe cũng phải liên tưởng đến một cảm giác khoái lạc
tột cùng, chứ đâu ngờ nàng bị Tùng Vĩ hành hạ tát vào đôi mông tròn lẳn.

Tuyết Ngọc thều thào nói:
- Tùng Vĩ! Tuyết Ngọc... Tuyết Ngọc mãn quyện quá.
Nghe nàng thốt ra câu này, Tùng Vĩ đỏ mặt: “Ả ma nữ này thật là quái

gở. Ả bỡn cợt mình ư?” Y vừa nghĩ, vừa đánh thêm hai phát nữa vào mông
của nàng. Tuyết Ngọc oằn người rên rỉ:

- Ôi...
Nàng trở người nằm lại. Đôi mắt trong veo của nàng hiện rõ những xúc

cảm tràn trề của nhục dục. Đôi lưỡng quyền hây hây đỏ. Nàng bất ngờ
nhỏm lên, bá lấy cổ Tùng Vĩ.

- Tuyết Ngọc yêu chàng... Tuyết Ngọc yêu chàng...
Tùng Vĩ có nàm mơ cũng không tưởng tượng được Tuyết Ngọc lại rơi

vào trạng thái này. Bất giác, chàng luống cuống.

Nàng ôm chặt lấy cổ Tùng Vĩ, hổn hển nói:
- Tùng Vĩ! Chỉ có chàng là hiểu Tuyết Ngọc... hiểu Tuyết Ngọc... Tuyết

Ngọc là kẻ tội lỗi, chỉ muốn chàng trừng trị mà thôi.

Nàng vừa nói vừa ưỡn ngực, phơi đôi nhũ hoa căng tròn đầy đặn ra trước

mặt Tùng Vĩ. Bất thình lình nàng chồm đến áp chặt đôi bờ môi vào môi
Tùng Vĩ, khiến cho y phải ngộp thở bởi nụ hôn cuồng nhiệt và tham lam.
Mười ngón chỉ pháp của Tuyết Ngọc bấu vào lưng tiểu tử tạo ra cảm giác
ran rát khiến mặt y phải nhăn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.