GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 197

Bộ dáng của lão giống như tạc lúc y rời tiền sảnh quay đến mộc xá gặp Dĩ
Tuyết Ngọc.

Vừa thấy Tùng Vĩ và Tuyết Ngọc, lão Cốc rút trảo công lại.
Âu Đình Luân nhìn hai người, mặt hắn lộ vẻ lo lắng ra bên ngoài.
Dĩ Tuyết Ngọc và Tùng Vĩ dừng bước trước mặt Cốc Thừa Tự.
Tùng Vĩ giả lả cười nói:
- Sư đồ lão Cốc vẫn giữ đúng lời của Tùng Vĩ đó ư?
- Lão Cốc luôn giữ đúng lời sư tôn. Nếu như có sự gian trá thì lão Cốc sẽ

giết ngay Âu Đình Luân mà trả thù cho sư tôn.

Tùng Vĩ gật đầu:
- Tốt... tốt lắm.
Tùng Vĩ nhìn lại Âu Đình Luân, giả lả nói:
- Hẳn tôn giá sợ lắm thì phải?
Âu Đình Luân ngập ngừng trả lời:
- Âu mỗ biết Nhĩ Lan không nỡ để cho tiểu tử và lão Cốc hại ta đâu.
Đôi chân mày Tùng Vĩ nhướn lên, gằn giọng nói:
- Sao Âu tôn giá biết Nhĩ Lan không nỡ để cho Tùng Vĩ và sư đồ Cốc

Thừa Tự hại tôn giá?

Âu Đình Luân gượng cười nói:
- Nhìn mặt tiểu tử, bổn tọa biết điều đó.
Y vừa nói, vừa mỉm cười đắc ý.
Nhận nụ cười của Âu Đình Luân, bất giác lòng dạ Tùng Vĩ nao nao một

cảm giác khó chịu.

Y bất ngờ chỉ vào mặt Âu Đình Luân thét lớn:
- Giết hắn!
Lời của Tùng Vĩ phán ra đối với Cốc Thừa Tự chẳng khác nào mệnh

lệnh của kẻ bề trên. Lão chớp động hữu thủ với trảo công thần kỳ, chớp
nhoáng chộp đến yết hầu Âu Đình Luân.

Trảo công của Ác Ma Nhân Cốc Thừa Tự quá nhanh đến độ Âu Đình

Luân chẳng kịp có phản xạ gì. Những tưởng đâu trảo công của Cốc Thừa
Tự đã có thể bứt đứt yết hầu Âu Đình Luân, nhưng Tuyết Ngọc đã kịp lên
tiếng ngăn lại:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.