GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 203

- Ngọc Chỉ... Ngọc Chỉ thần châu thì lão Cốc sẽ trao cho Nhĩ Lan. Tôn

giá hiểu chưa? Hay muốn nhận thêm hai cái tát của Tùng Vĩ nữa?

Chân diện của Âu Đình Luân đỏ rần. Lão vừa thẹn vừa giận đến tím tái

sắc diện, nhưng lúc này không thể nào trút giận vào ai được và cũng không
thể nào nói được gì cả.

Thấy Âu Đình Luân chần chừ, Tùng Vĩ trừng mắt nói:
- Tôn giá còn đứng đó làm gì nữa? Mau cút xéo ngay. Mau!
Mặt Âu Đình Luân nhăn lại.
Lão nhìn qua Tuyết Ngọc.
Nàng ôm quyền, ôn nhu nói:
- Nghĩa phụ! Hãy đi đi... Nhĩ Lan sẽ gặp lại nghĩa phụ sau.
Âu Đình Luân lườm Tùng Vĩ. Lão miễn cưỡng nói:
- Bổn tọa sẽ sớm gặp lại ngươi, Cang Tùng Vĩ.
Nghe lão nói mà bụng dạ Tùng Vĩ bồn chồn lo lắng, xương sống cũng

gai buốt bởi chất giọng của Âu Đình Luân quá ư khe khắt và nham hiểm.

Tùng Vĩ miễn cưỡng ôm quyền, giả lả nói:
- Trong lúc Tùng Vĩ nóng giận, mong Âu tôn giá bỏ qua.
Âu Đình Luân lườm Tùng Vĩ rồi thở hắt ra một tiếng, quay bước thi triển

khinh công lướt ra ngoài tiền sảnh.

Chờ cho Âu Đình Luân đi rồi, Tùng Vĩ mới nói với Tuyết Ngọc.
- Nhĩ Lan! Muội thấy rồi đó, mong rằng muội đừng đối xử tệ với huynh

và phụ thân muội.

Trong khi Tùng Vĩ nói thì Cốc Thừa Tự cứ chăm chăm nhìn Nhĩ Lan...
Tuyết Ngọc buông một tiếng thở dài. Nàng mỉm cười nói:
- Huynh yên tâm. Mặc dù lần đâu gặp lại phụ thân, Nhĩ Lan còn xa lạ,

nhưng rồi từ từ muội sẽ quen thôi mà. Muội không cảm kích huynh thì thôi,
cớ sao lại đối xử tệ với huynh được.

Nàng nói xong nhìn lại lão Cốc.
Hai người đối mặt nhìn nhau.
Tùng Vĩ bặm môi cúi mặt nhìn xuống. Y nghĩ thầm: “Chẳng biết nàng ta

định giở trò gì đây?”

Tuyết Ngọc nhỏ nhẹ nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.