GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 207

- Chuyện gì à? Lão Cốc có thể hỏi gã tiểu tử sư tôn Cang Tùng Vĩ vừa

xảo quyệt, vừa gian trá của ngươi đó.

Lão Cốc nhìn Tùng Vĩ. Chạm vào ánh mắt khe khắt của Cốc Thừa Tự,

bất giác chân diện Tùng Vĩ đỏ au như thể hứng trọn lấy hai luông hỏa khí
mà không thể nào chịu được.

Lão Cốc nói:
- Tùng Vĩ! Chuyện gì đã xảy ra... tại sao Nhĩ Lan lại là Mỹ Ảnh Âm Sát

Dĩ Tuyết Ngọc? Còn Mỹ Ảnh Âm Sát Dĩ Tuyết Ngọc lại là Nhĩ Lan? Sư
tôn đã thẩm tra rồi chứ?

Tùng Vĩ bặm môi, gật đầu:
- Đã thẩm tra rồi.
Y cúi gằm mặt thuật lại mọi sự việc vừa xảy ra với mình không giấu

diếm gì cả, rồi buông tiếng thở dài nói:

- Tùng Vĩ không còn sự lựa chọn nào khác, đành phải ngao ngôn với lão

Cốc.

Lệ trào ra ngoài khóe mắt của lão Cốc:
- Sư tôn Tùng Vĩ...
Tùng Vĩ nhìn lão. Khi hai người đối nhãn với nhau, tim Tùng Vĩ như

muốn vỡ nát bởi ánh mắt ưu muộn, phiền lụy của Cốc Thừa Tự.

Cốc Thừa Tự bồi hồi nói:
- Cuối cùng lão phu và Tùng Vĩ vẫn không tìm được Nhĩ Lan.
Tùng Vĩ miễn cưỡng nói:
- Họ có biết Nhĩ Lan ở đâu mà nói. Tất cả trò này đều là sự gian trá cả.

Chắc chắn Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược đã thông đồng với Âu Đình
Luân...

Chu Mạc Nhược cướp lời Tùng Vĩ:
- Tiểu tử nói đúng. Bổn nương đã thông đồng với Âu Đình Luân đó. Bổn

nương chờ đợi cơ hội này để phóng một mũi tên đạt hai mục đích.

Tùng Vĩ nhìn Cốc Thừa Tự nói:
- Lão nghe Chu Mạc Nhược nương nương nói rồi chứ? Tùng Vĩ chẳng

thể nào làm gì được.

Cốc Thừa Tự buông tiếng thở dài:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.