GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 209

Tùng Vĩ gật đầu:
- Không sai. Chu Mạc Nhược nương nương đã lấy được Ngọc Chỉ thần

châu rồi, sao còn không lấy hai con Kim trùng thối đó ra chứ?

Ngọc Diện Tu La bước đến trước mặt Tùng Vĩ. Thật là bất ngờ lẫn ngạc

nhiên đối với Cang Tùng Vĩ khi Ngọc Diện Tu La lại đưa tay vuốt má y.
Vừa vuốt má Tùng Vĩ, Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược vừa nói:

- Công tử khôi ngô, anh tuấn như thế này sao lại u tối thế nhỉ?
Tùng Vĩ tròn mắt:
- Hê! Mụ định làm gì vậy? Bộ thấy Tùng Vĩ bị điểm huyệt không nhúc

nhích được rồi muốn... muốn lợi dụng bổn thiếu gia đó ư?

Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược thản nhiên nói:
- Nếu như bổn nương có ý đó thì cũng chẳng ai dám cản bổn nương.
Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược vừa nói vừa vừa vuốt má bên kia của

Tùng Vĩ. Mụ vừa vuốt má, vừa nói:

- Trên thế gian này, làm gì có hai con Kim trùng vương, cũng như một

nước làm gì có hai vị hoàng đế, đúng không nào?

Tùng Vĩ cáu gắt đáp lờ Ngọc Diện Tu La:
- Có hay không có, bổn thiếu gia đâu cần biết. Có cũng được, không có

cũng được. Bổn thiếu gia chỉ muốn nương nương lấy hai con Kim trùng
gớm ghiếc kia ra khỏi nội thể của bổn thiếu gia và lão Cốc, sau khi đã có
được Ngọc Chỉ thần châu.

Chu Mạc Nhược chau mày:
- Nói như thế mà công tử vẫn chưa hiểu. Chắc sự thông minh của công tử

hẳn tan biến theo cùng với nỗi sợ hãi rồi, đúng không?

Tùng Vĩ đanh mặt, gắt giọng nói:
- Nói gì thì nói nhanh lên đi, bổn thiếu gia chẳng muốn nghe nương

nương nói nữa đâu.

Lời vừa dứt, Tùng Vĩ hứng ngay một cái tát của Chu Mạc Nhược:
“Bốp...”
Tùng Vĩ thốt lên:
- Ối cha! Tại sao nương nương lại đánh Tùng Vĩ?
- Để cho công tử lấy lại sự thông minh của mình đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.