GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 21

ca.
Dị Chểnh đắp xong khối đất cuối cùng, đứng lên quyệt mồ hôi. Y ngồi

bệt xuống nấm mộ.

‐ Lần đầu tiên Dị Chểnh mới gặp cảnh tượng này.
7
Y gãi đầu nhăn mặt, toan đứng lên thì trố măt nhìn qua vai Tùng Vĩ và
những người kia.
Thấy ánh mắt của Dị Chểnh, Tùng Vĩ buột miệng hỏi:
‐ Đại ca nhìn gì vậy? Bộ... bộ Dị đại ca thấy ma hả?
Lời còn đọng trên môi Tùng Vĩ, thì một đạo cuồng phong đẩy y và sáu

người kia đến sát bên Dị Chểnh.

Hiện tượng kỳ lạ đó khiến Tùng Vĩ sởn người quay ngoắt lại. Lọt vào hai
con ngươi Tùng Vĩ là một người thụng y có mũ trùm đầu, trông chẳng

khác nào gã tử thần dưới cõi a tỳ.

Tùng Vĩ hoảng hốt nhảy đổng lên:
‐ A...
Tiếng thét của gã chợt ngưng bặt bởi bị người nọ điểm vào á huyệt. Một

người vận thụng y đen kịt bước đến nhóm đạo tỳ, chỉ xuống nấm mộ của
Trương Kiệt buông một câu lạnh lùng:

‐ Đào lên!
Nhóm đạo tỳ trố mắt nhìn.
Gã đạo tỳ đứng cạnh Tùng Vĩ gắt gỏng quát:
‐ Chôn rồi còn đào lên nữa... Tiểu nhân không đào đâu.
Gã vừa nói vừa ngoảnh mặt ra chỗ khác. Ngay lập tức hữu thủ của Hắc y

nhân vỗ thẳng đến đầu gã đạo tỳ.

Bộp...
Thủ cấp của gã đạo tỳ vỡ nát ra. Tùng Vĩ thấy rõ một mảng óc vọt ra

ngoài. Hai chân y quỵ xuống, còn những người khác thì run lẩy bẩy.

Hắc y nhân gằn giọng:
‐ Giờ các ngươi có chịu đào lên chưa?
8
Dị Chểnh gật đầu như tế sao.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.