GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 23

Hắc y nhân gằn giọng nói:
‐ Nếu không có thứ mà bổn tọa cần tìm thì các ngưới đều phải chịu chết.
Gã vừa nói vừa dựng song thủ toan phát lạc cho Tùng Vĩ và những người

kia, thì Tùng Vĩ vội vã khoát tay thét lên:

‐ Dừng tay!
Tùng Vĩ đứng lên, phủi đất trên ống quần rồi nhìn Hắc y nhân nói:
‐ Có phải tôn giá đang định tìm viên ngọc phát hào quang phải không?

Hắc y nhân nhìn Tùng Vĩ:

‐ Ngươi biết Ngọc Chỉ thần châu ở đâu?
Hắc y nhân vừa nói vừa vươn trảo tới đặt ngay lên đỉnh đầu Tùng Vĩ. Y
gằn giọng tiếp:
‐ Tiểu tử không nói, đầu ngươi sẽ vỡ nát.
‐ Nếu đầu vãn bối bể thì tôn giá đâu biết Ngọc Chỉ thần châu ở đâu.
‐ Nói cho bổn tọa biết, nó đang ở đâu?
‐ Tất nhiên vãn bối sẽ nói.
10
Y thốt ra câu nói đó, nhưng đầu lại nghĩ thầm: “Bây giờ mình thổ lộ cho
lão quỷ này biết thì tính mạng cũng không còn.”
Ý niệm đó khiến Tùng Vĩ giả lả cười rồi nói:
‐ Vãn bối không biết Ngọc Chỉ thần châu hiện đang ở đâu, nhưng biết

mặt người lấy nó.

‐ Ai?
Tùng Vĩ lắc đầu:
‐ Vãn bối không biết tên, nhưng sẽ dẫn tôn giá đi tìm người đó. Gã Hắc y

nhân gật đầu:

‐ Được.
Y quay sang bọn đạo tỳ đang khúm khụm run rẩy. Hắc y nhân nói:
‐ Chờ cho lão phu dọn sạch bọn người này rồi đi với tiểu tử. Tùng Vĩ

khoát tay:

‐ Hây! Tôn giá dọn sạch các vị đại ca xuống a tỳ rồi thì lấy ai lo chôn cất

chứ. Tôn giá cần gì phải làm như vậy.

Hắc y nhân nhìn Tùng Vĩ lưỡng lự nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.