GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 213

- Tùng Vĩ! Hồi đó, sau khi buôn tẩu giang hồ, lão phu đã gặp Chu Mạc

Nhược. Lúc bấy giờ nàng là một thiếu nữ vừa qua tuổi đôi mươi với những
ước mơ thật ngộ nghĩnh.

Tùng Vĩ tò mò hỏi:
- Chính sự ngộ nghĩnh, ngây ngô của Chu Mạc Nhược mà tiền bối đã yêu

nàng?

Buông một tiếng thở dài, Cốc Thừa Tự nói:
- Yêu thì lão không yêu, người lão yêu là Lưu Lan Chi. Lão phu lúc đó là

một trang nam tử háo thắng. Trong lúc Chu Mạc Nhược có biết bao trang
nam tử hảo hán để mắt đến nàng thì lão phu lại muốn chinh phục trái tim
nàng.

Cốc Thừa Tự cúi đầu nhìn xuống:
- Lão những tưởng đâu đó chi là một cuộc tình thoáng qua, nhưng thật

không ngờ lão đã gieo tình vào tâm thức nàng. Mạc Nhược đã thề trục Kim
trùng vào nội thể ta, bao nhiêu năm Mạc Nhược đã thực hiện lời nguyền
của mình.

Tùng Vĩ lắc đầu, thở dài:
- Tình yêu cũng khiến cho người ta phải mù quáng.
Tùng Vĩ bặm môi suy nghĩ nói:
- Cốc tiền bối! Vậy Kim trùng có thể được Ngọc Diện Tu La lấy ra

không?

Lão Cốc thở dài:
- Xem như lão phu đã chết rồi. Ta chỉ tiếc một điều là không bao giờ còn

gặp mặt được Nhĩ Lan.

Tùng Vĩ lắc đầu:
- Cốc tiền bối đừng bi quan như vậy. Nếu Ngọc Diện Tu La có thể chỉ

Tuyết Ngọc cấy Kim trùng vào nội thể của tiền bối tất có cách lấy con Kim
trùng đó ra chứ. Tùng Vĩ sẽ có cách buộc Ngọc Diện Tu La lấy con độc vật
gớm ghiếc kia ra khỏi nội thể lão tiền bối.

Lão Cốc gật đầu:
- Lão phu biết mà. Kim trùng là linh vật truyền thuyết. Một khi nó đã

xâm nhập vào ai rồi thì người đó sẽ chết, cho dù có là thần tiên cũng không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.