GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 217

- Hẳn trước khi chết, lão quỷ có nói gì với công tử chứ?
Tùng Vĩ đanh giọng nói:
- Nói rất nhiều, và nói nhiều nhất về nương nương. Không ngờ trên đời

này lại có một người hận thù sâu đậm như Chu nương nương đây. Sự hận
thù của nương nương khiến Tùng Vĩ phải bái phục.

Hừ nhạt một tiếng, Chu Mạc Nhược nói:
- Hắn gieo quả nào thì phải gặt quả nấy. Bổn nương nghĩ tất cả nam nhân

trên cõi đời này đều đáng gặt quả như Cốc Thừa Tự.

Tùng Vĩ sa sầm mặt.
- Cốc Thừa Tự gieo tình cho nương nương khiến cho nương nương hận

lão, còn những nam nhân khác có ai gieo tình cho nương nương đâu mà
nương nương hận?

Hừ nhạt một tiếng, Tùng Vĩ nói tiếp:
- Thấy sự đanh ác và hận thù của nương nương, nam nhân đã chạy mất

rồi, còn đâu lại gieo tình với gặt tình nữa.

Tùng Vĩ nhìn lại xác lão Cốc, từ tốn nói:
- Cốc tiên sinh! Tùng Vĩ xin được hành ba đại lễ trước di thể của tiên

sinh, để tống tiễn linh hồn người ra khỏi thể xác đau đớn và khổ não này.

Tùng Vĩ nói dứt câu chẳng để tâm đến sự có mặt của Ngọc Diện Tu La

Chu Mạc Nhược và Mỹ Ảnh Âm Sát Dĩ Tuyết Ngọc mà quỳ xuống bên
hông lão Cốc hành lễ.

Y lạy một lạy rồi nói:
- Lạy thứ nhất Tùng Vĩ kính tiền bối và cũng trách tiền bối. Lúc sinh thời

còn là một trang nam tử hán đầu đội trời, chân đạp đất sao tiền bối không
biến thành một xú nhân xấu xí để người ta đừng có yêu người, để rồi người
ta yêu mà hại tiền bối ra nông nỗi này. Cái con mụ đàn bà quái gở vị tình,
vô nhân kia nếu có nghe được lời của Tùng Vĩ khấn cho lão tiền bối hẳn
phải lộn gan, lộn mật mà chết bất đắc kỳ tử.

Mặt hoa của Ngọc Diện Tu La đanh lại. Chu Mạc Nhược gằn giọng hỏi:
- Tùng Vĩ! Ngươi chửi ai vậy?
Tùng Vĩ nhìn Chu Mạc Nhược từ tốn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.