GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 218

- Chu nương nương! Hãy để cho Tùng Vĩ thành tâm bái lạy khấn nguyện

tiễn đưa linh hồn của Cốc tiền bối.

Nói dứt câu, Tùng Vĩ quay lại hành tiếp một lạy nữa. Y vừa lạy vừa nói:
- Cốc Thừa Tự tiền bối cứ yên tâm ra đi. Để con mụ ác nhân ác độc kia

lại đấy. Mụ ta kiếp này sẽ sống trơ trọi một mình, chẳng có con ma đàn ông
nào để mắt đến mụ đâu. Người ta không có tình với mụ, bởi mụ quá ư là
dữ. Mụ sẽ sống cô độc, chết cô đơn cũng giống như cây mà không trái,
không hoa vậy đó.

Răng trên của Mạc Nhược cắn vào môi dưới. Hai hàm răng nghiến lại

tạo ra những âm thanh ken két.

Mạc Nhược rít giọng nói:
- Đủ rồi. Lão quỷ tự đoạn mạch mà chết, chứ có ai giết lão.
Tùng Vĩ nhìn lên Chu Mạc Nhược:
- Tùng Vĩ đâu có dám nói nương nương giết lão Cốc đâu?
Hừ nhạt một tiếng, Chu Mạc Nhược bước đến bên lão Cốc. Áp ngọc thủ

vào đại huyệt Bách Hội của lão Cốc. Một lúc sau, con Kim trùng đã nằm
yên trên tay Mạc Nhược.

Quay lại trước mặt Tùng Vĩ, Mạc Nhược nói:
- Cang Tùng Vĩ! Nếu ngươi có ý chửi bổn nương thì con Kim trùng này

sẽ chui vào nội thể ngươi.

Tùng Vĩ đứng lên, phủi hai đầu gối.
Y phủi đầu gối, nhìn Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược:
- Nương nương có ý đó à?
- Bổn nương không nói ngoa với ngươi đâu.
Hai cánh môi Tùng Vĩ nhếch lên. Y khẳng khái nói:
- Đằng nào thì cũng chết. Nếu nương nương muốn cho Kim trùng đục

khoét nội thể Tùng Vĩ thì đừng làm ở đây.

- Vậy cho Kim trùng đục khoét ngươi ở đâu?
Tùng Vĩ nhướn mày:
- Bên bụi Nhục Thực đó. Như thế tiện lợi hơn. Bọn Nhục Thực vừa có

cái ăn và Kim trùng cũng được lợi nốt. Cái thì ăn thịt, kẻ thì dùng lục phủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.