GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 228

Âu Đình Luân rít giọng đay nghiến nói:
- Tùng Vĩ tiểu tử! Ngươi ám chỉ Âu mỗ giống bãi phân trâu chứ gì?
Nghe Âu Đình Luân nói, ngay cả Tuyết Ngọc cũng bật cười. Mạc Nhược

vừa cười vừa lắc đầu.

Thấy Dĩ Tuyết Ngọc và Chu Mạc Nhược cùng bật cười, Âu Đình Luân

tức uất lên. Y dựng chưởng toan đánh Tùng Vĩ.

Tùng Vĩ khoát tay:
- Hê! Âu tôn giá đừng có đánh càn chứ. Tại hạ có ám chỉ tôn giá gì đâu?
Y quay sang phân bua với Chu Mạc Nhược:
- Nương nương! Nãy giờ, nương nương có nghe Tùng Vĩ ám chỉ tôn giá

đây là bãi phân trâu không?

Y gằn giọng như thể muốn chứng minh mình bị oan:
- Nương nương cứ thành thật mà nói. Nếu tại hạ có nói Âu tôn giá là bãi

phân trâu, thì sẵn sàng để cho Âu Đình Luân tôn giá đây muốn hành xử thế
nào cũng được.

Chu Mạc Nhược lắc đâu:
- Không. Tùng Vĩ không hề nói.
- Vậy ai nói Âu Đình Luân tôn giá là bãi phân trâu?
- Chính Âu Đình Luân nói.
Tùng Vĩ nhìn lại Âu Đình Luân:
- Âu tôn giá thấy chưa, nghe chưa? Chính miệng Âu tôn giá tự phong

cho mình là phân trâu, chứ có ai phong cho tôn giá đâu. Nếu tôn giá tự
phong thì sau này Tùng Vĩ xin được gọi tôn giá bằng tục danh gì?

Tùng Vĩ vừa nói, vừa nhăn nhó làm trò.
Nhìn bộ mặt của Cang Tùng Vĩ, không một ai có thể nhịn cười được.

Mạc Nhược bật ra tràng tiếu ngạo cuông nhiệt. Tuyết Ngọc cũng không nén
được cười. Duy chỉ có một người không thể nào cười nổi, đó là Âu Đình
Luân.

Âu Đình Luân thở hắt ra một tiếng:
- Tùng Vĩ tiểu tử! Hai cái tát bổn nhân chưa trả cho ngươi, giờ ngươi còn

bỡn cợt bổn nhân nữa.

- A! Chuyện này tôn giá lại đổ oan cho Tùng Vĩ nữa rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.