GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 230

- Không sai.
Tùng Vĩ mỉm cười hỏi:
- Vậy nương nương giờ là Võ lâm Minh chủ rồi.
Đôi chân mày Mạc Nhược nhíu lại:
- Phải biết được bí mật của thần châu, bí mật đó đang ở trong đầu của

Tùng Vĩ. Mạc Nhược đã khảo cứu rồi, nhưng không tìm ra được. Chắc
chắn bí mật kia phải ở đâu đó trong Ngọc Chỉ thần châu.

- Tại hạ biết đó...
Thốt ra câu nói đó, Tùng Vĩ bất giác mơ mộng đến trang giai nhân được

khắc trong Ngọc Chỉ thần châu. Sự liên tưởng đó khiến Tùng Vĩ không
kiềm chế được mà buột miệng thốt ra lời:

- Phải chi nàng có mặt trên đời này?
- Tùng Vĩ muốn nói ai?
Nhìn sang Mạc Nhược, Tùng Vĩ lắc đầu:
- Cái nàng trong mộng của Tùng Vĩ đó.
- Đó là ai vậy?
- Đã là trong mộng thì làm sao có tên.
- Dù là trong mộng cũng phải có một con người thật chứ?
- Nương nương nói rất đúng. Dù là mộng cũng phải có tên chứ. Nếu

Tùng Vĩ nằm mơ thấy người nào thì người đó sẽ là người trong mộng của
Cang Tùng Vĩ.

Y nặn một nụ cười giả lả, từ tốn nói:
- Nếu như đêm nay, Cang Tùng Vĩ nằm mộng thấy nương nương thì

nàng trong mộng của Cang Tùng Vĩ là Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược.

Mạc Nhược nhìn ngay về phía trước cứ như giấu chân diện đang chực

ửng hồng thẹn thùng của mình.

Nàng lắc đầu:
- Tùng Vĩ công tử cứ nằm mộng đi.
- Nương nương cho phép Tùng Vĩ à?
- Nằm mộng thì ai cũng có quyền nằm mộng cả. Bổn nương không thể

chui vào cái đầu của Tùng Vĩ để ngăn lại được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.