GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 231

- Nương nương lại nói đúng. Nói chuyện với nương nương rất là thích

đó.

Tùng Vĩ khều nhẹ tay Mạc Nhược. Mạc Nhược vội giật tay lại quay

sang, đôi lưỡng quyền đỏ bừng. Mạc Nhược gằn giọng nói:

- Tùng Vĩ công tử! Đừng quên Chu Mạc Nhược là trưởng bối của công

tử đó.

Tùng Vĩ nhún vai:
- Đúng, đúng. Tại hạ có làm gì đâu.
- Tùng Vĩ chạm vào tay Mạc Nhược.
- Thế mà bất kính ư?
Sắc diện của Mạc Nhược đỏ bừng.
Tùng Vĩ nói:
- À! Đúng rồi. Dù sao nương nương cũng là phận nữ nhân lá ngọc cành

vàng, tương lai là Võ lâm Minh chủ thì những bậc hậu sinh với thân phận
thấp hèn như Cang Tùng Vĩ thì sao chạm vào được.

Nói dứt câu, Tùng Vĩ vỗ vào tay mình:
- Ngươi hư lắm đấy. Phận thấp hèn mà lại còn trèo cao, té đau phải chịu

đó.

Nhìn Mạc Nhược, Tùng Vĩ gượng cười nói:
- Tùng Vĩ đã trừng trị hắn ta rồi.
Mạc Nhược cau mày:
- Hắn là ai?
Y đưa tay đến trước:
- Hắn đây.
Mạc Nhược bật cười lắc đầu.
Tùng Vĩ ôn nhu hỏi:
- Mạc Nhược nương nương có thể cho tại hạ hỏi một câu, được không?
- Nếu đó là một câu hỏi nghiêm túc.
- Khi Tùng Vĩ hỏi thì đó câu hỏi ngiêm túc rồi.
- Công tử muốn hỏi gì?
- Võ lâm Minh chủ chủ có cái gì mà người ta thích làm vậy? Câu hỏi của

tại hạ được chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.