GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 268

nơi rất trang trọng.

Mặc Tử tiên sinh bước đến trước bức thư pháp.
- Công tử nhìn xem.
Ngay từ lúc bước vào gian biệt phòng này, Tùng Vĩ thấy bức thư pháp

kia đã ngạc nhiên vô cùng rồi. Bởi dòng thư pháp trên bức vẽ giống hệt như
bút pháp của chàng. Gần như do chính tay Tùng Vĩ đề tự. Duy có một điều,
màu giấy đã ố vàng nhờn nhợt bởi năm tháng.

Mặc Tử tiên sinh nhìn lại Tùng Vĩ.
- Công tử nhận ra cái gì không?
Tùng Vĩ gật đầu.
- Có.
Mặc Tử tiên sinh vuốt râu. Lão nghiêm giọng hỏi:
- Ngưởi rèn bút pháp cho Tùng Vĩ công tử là ai nào?
- Vãn bối học được thư pháp từ dưỡng mẫu.
Lão nhìn chằm chằm Tùng Vĩ rồi chỉ vào bức thư pháp treo trên vách

gian biệt phòng.

- Dưỡng mẫu của công tử là Cơ Thục Nhi?
Tùng Vĩ lắc đầu:
- Vãn bối không biết tục danh của dưỡng mẫu... Dưỡng mẫu nói mình là

một kẻ vô danh. Khi người gặp vãn bối, vãn bối chỉ là một hài nhi còn đỏ
hỏn bị quẳng bên lề đường.

Mặc Tử tiên sinh nói:
- Đúng là Cơ Thục Nhi rồi.
Lão bấm đốt ngón tay nhẩm tính rồi nói:
- Dưỡng mẫu của công tử năm nay hẳn đã ngoài lục tuần?
Tùng Vĩ hơi sững sờ, vì Mặc Tử tiên sinh đã đoán ra tuổi của dưỡng mẫu

mình. Tùng Vĩ buột miệng hỏi:

- Tiền bối sao lại biết niên kỷ của dưỡng mẫu?
Mặc Tử tiên sinh như kẻ thất thần luôn miệng nói:
- Đúng là Cơ Thục Nhi rồi... Đúng là Cơ Thục Nhi rồi.
- Tiên sinh biết dưỡng mẫu sao?
Lão nhìn Tùng Vĩ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.