GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 31

nào lỗ mũi trâu thở phì phò hít lấy làn khói thơm ngát từ tô mì bốc lên.
Y gắp ăn ngồm ngoàm chẳng màng đến Hắc y nhân. Hắc y nhân nhìn

Tùng Vĩ ăn, nói:

‐ Tiểu tử! Ngươi đói lắm à?
Y vừa nhai vừa đáp lời Hắc y nhân:
‐ Khi ăn uống không nên nói chuyện. Nghe gã nói, mặt Hắc y nhân đanh

lại.

Thấy mặt của Hắc y nhân đanh lại. Tùng Vĩ chỉ bầu rượu.
‐ Tôn giá... cứ tự nhiên.
Y nói rồi lại tiếp tục ăn, trong khi Hắc y nhân nhâm nhi uống rượu nhìn
Tùng Vĩ ăn. Ăn hết tô mì, gã gọi tiếp tô mì thứ hai, rồi thứ ba, thứ tư, thứ

năm...

Ăn hết tô mì thứ năm, Tùng Vĩ mới vươn vai:
5
‐ No quá là no.
Y nhìn chén của Hắc y nhân:
‐ Tôn giá chỉ uống chứ không ăn à?
‐ Thấy ngươi ăn ta cũng quá no rồi.
Tùng Vĩ đứng lên xoa bụng. Y vừa xoa bụng vừa nói:
‐ Chưa bao giờ vãn bối được một bữa ăn ngon như thế này.
Hắc y nhân nhìn thẳng vào mắt Tùng Vĩ. Hữu thủ sắc màu bình thường

chuyển qua sắc tim tím nhàn nhạt.

Y gằn giọng nói:
‐ Gã kia đến chưa?
Ngồi trở lại bàn, Tùng Vĩ lia mắt nhìn qua rồi lắc đầu:
‐ Giờ này hẳn gã chưa đến đâu.
Y vừa nói vừa với tay bưng bầu rượu toan chuốc ra chén, nhưng Hắc y

nhân đã giằng lại:

‐ Ngươi đã ăn thì không được uống.
‐ Tại sao?
‐ Nén ngân lượng kia vẫn là của ta, chưa thuộc về ngươi. Tùng Vĩ nhăn

mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.