GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 439

nhân... Họ trở thành kẻ bội bạc vong tình nhưng lại chẳng bao giờ muốn
mình bị vong tình cả... Chính vì lẽ đó mà họ sẽ trở thành ác nhân, hoặc ác
ma nếu như bị vong tình. Họ sẽ trả thù.

Tùng Vĩ chắc lưỡi.
- Ôi cha ơi! Nương nương không sợ Cốc Thừa Tự bị người vong tình

biến thành ác ma đeo bám nương nương và Tùng Vĩ ư?

Mạc Nhược lắc đầu, gằn giọng nói:
- Tùng Vĩ! Người mà chàng sợ không phải là Cốc Thừa Tự đâu. Kẻ

chàng phải sợ chính là Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược đây.

Tùng Vĩ nheo mày gượng nói:
- Tại sao Tùng Vĩ phải sợ nương nương? Nương nương đã thọ ân Tùng

Vĩ... Còn cứu Tùng Vĩ nữa... nương nương đâu có ý hại Tùng Vĩ đâu.

Mạc Nhược bước ra sau lưng Tùng Vĩ rồi vòng tay bá lấy cổ y. Đôi nhũ

hoa tròn căng của Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược áp chặt vào lưng
Tùng Vĩ. Y cảm nhận rõ mồn một sự mềm mại của đôi nhũ hoa đầy sức
sống áp chặt lấy lưng mình hòa hợp cùng với tiếng trái tim đập nhè nhẹ.

- Chàng nói sai rồi.
- Tùng Vĩ nói sai gì?
Mạc Nhược thọc tay vuốt ve vùng thượng đẳng của Tùng Vĩ. Y cáu gắt

nói:

- Nương nương đừng làm vậy!
Mạc Nhược cắn nhẹ vào lỗ tai Tùng Vĩ, nhỏ nhẹ nói như thể muốn trút

từng âm thanh vào thính nhĩ của y:

- Một khi nữ nhân đã yêu mà không được đáp tình... thì chàng biết họ

như thế nào không?

- Làm sao Tùng Vĩ biết được.
Lời nói được thốt ra, Mạc Nhược cắn mạnh vào dái tai của Tùng Vĩ. Y

rống lên thật lớn.

- A... Đau quá!
Mạc Nhược nhả dái tai Tùng Vĩ ra. Nàng nhỏ nhẹ nói:
- Chàng đau lắm à?
- Đau chứ. Bộ Tùng Vĩ là gỗ, là đá sao mà không biết đau?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.