GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 549

Đôi chân mày vòng nguyện của Chu Mạc Nhược nhíu lại. Nàng nghiêm

giọng nói:

- Thế Tùng Vĩ muốn Chu Mạc Nhược phải làm gì?
Tùng Vĩ nặn nụ cười cầu tình với Chu Mạc Nhược rồi bất ngờ chỉ

Dương Du.

- Kẻ bất nhân, bất nghĩa, bất đạo phải chết.
Dương Du tròn mắt ngơ ngẩn nhìn Tùng Vĩ. Y ngập ngừng nói:
- Ngươi... ngươi... hàm hồ...
Cười khẩy một tiếng, Tùng Vĩ nói:
- Chỉ khi nào ngươi đền tội, cái tội bất nhân, bất nghĩa, bất trung thì

Tùng Vĩ mới có thể sánh duyên cùng Ngọc Diện Tu La Chu Mạc Nhược.

Dương Du rít giọng nói:
- Hàm hồ... Hàm hồ! Ngươi muốn mượn tay Mạc Nhược nương nương

để giết ta thì có. Ngươi là hạng xảo trá ai cũng biết mà. Ngươi xảo trá, định
chia rẽ Mạc Nhược với Dương Du.

Dương Du nhìn lại Mạc Nhược.
- Ngọc Diện Tu La nương nương... Đừng tin lời tên Xảo Tà Tùng Vĩ...

Lời nói của gã chẳng thể nào đáng tin được.

Mạc Nhược nhìn Cang Tùng Vĩ từ tốn nói:
- Mạc Nhược tự hỏi có nên tin vào lời của Cang Tùng Vĩ không?
Tùng Vĩ nghiêm giọng đáp lời nàng:
- Nếu Mạc Nhược tin thì đó mới đúng là tình yêu mà Mạc Nhược muốn

vun đắp với Tùng Vĩ. Bằng như ngược lai... những lời Mạc Nhược nói
chẳng có gì chứng minh được cả.

Y lắc đầu:
- Tùng Vĩ tin Mạc Nhược hiểu Tùng Vĩ.
- Được.
Nghe Mạc Nhược thốt ra tiếng nói này, Tùng Vĩ cảm thấy nhẹ tênh trong

long. Trong khi đó, Dương Du lại biến sắc. Y miễn cưỡng hỏi Mạc Nhược:

- Nương nương định... định nghe lời Xảo Tà lấy mạng Dương Du sao?

Bây giờ gã đã thuộc về nương nương rồi... cần gì nương nương phải nghe
lời hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.