GIANG HỒ XẢO KHÁCH - Trang 65

Tùng Vĩ phải ra tay. Nếu không có Tùng Vĩ thì e rằng tôn giá đã chết rồi.
Cốc Thừa Tự lườm Tùng Vĩ. Lão nhạt nhẽo nói:
‐ Tiểu tử! Lão phu tham thiền nhập định nhưng thính nhĩ vẫn có thể nghe
được đó.
Tùng Vĩ cười hềnh hệch rồi nói:
đó.
‐ Nghe được tất phải biết... Xem như Tùng Vĩ đã ra tay cứu mạng tôn giá
Cốc Thừa Tự hừ nhạt một tiếng rồi nói:
‐ Trời mưa sao lại không có nước? Tùng Vĩ nhún vai:
‐ Hê! Làm gì có trời mưa.
‐ Ta cảm nhận rõ ràng có nước xối trên lưng ta. Tùng Vĩ bối rối nói:
‐ Ơ... ơ...
Thấy Tùng Vĩ lúng túng. Ác ma nhân Cốc Thừa Tự hỏi:
‐ Ngươi đã làm gì?
Quá bối rối, Tùng Vĩ buộc phải nói thật. Nghe Tùng Vĩ thuật xong, Cốc
Thừa Tự biến sắc gằn giọng nói:
12
‐ Tiểu tử! Ngươi... tiểu trên lưng ta?
Tùng Vĩ nhăn mặt nói:
‐ Vãn bối bắt buộc phải dùng đến hạ sách đó vì quanh đây không có

nước

hạ hỏa cho tôn giá.
Âu Đình Luân Cốc Thừa Tự đứng bật lên, hữu trảo vươn tới chớp

nhoáng

đặt nhay vào yết hầu Tùng Vĩ. Lão gằn giọng:
‐ Ngươi chết...
Tùng Vĩ hốt hoảng thét lên:
‐ Đừng giết Cang Tùng Vĩ.
Y run cầm cập nhìn Cốc Thừa Tự nói tiếp:
‐ Sao tôn giá định lấy mạng Tùng Vĩ?
‐ Ngươi dám tiểu lên thể pháp của tổn tọa... có đáng chết không chứ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.