GIANG SƠN CHIẾN ĐỒ - Trang 1666

núi, không thấy bóng dáng đâu, vài binh sĩ quân Tùy cũng nhẹ nhàng thở
ra.

...

Lúc này quân đội Trương Huyễn cũng cách nơi này năm dặm, bọn họ ẩn

thân ở trong mảnh rừng rộng lớn, nhìn từ xa có thể thấy được loạn phỉ đang
vây ngọn núi nhỏ kia.

Trương Huyễn một mình đứng trên tảng đá lớn quan sát núi nhỏ từ xa,

ngọn núi nhiều nhất chỉ cao hơn mười trượng, ngoài vách núi đá kia thì
xung quanh đều bị loạn phỉ bao vây dày kín. Hiển nhiên phỉ binh dùng
phương pháp bao vây để quân Tùy không chịu được bứt phá vòng vây, sau
đó tiến hành bao vây tiêu diệt.

Nếu không có được quân cứu viện thì đây đúng là một chiến thuật tốt,

tuy nhiên phỉ binh cũng không ngờ đã có quân đội đến.

Lúc này một tên thân binh vội chạy đến bẩm báo:

- Tướng quân, thủ hạ của Thẩm Giáo Úy đã trở lại.

Trương Huyễn lập tức xoay người trở lại nơi binh lính dừng chân, thủ

hạ của Thẩm Quang giao cho Trương Huyễn một phong thư:

- Khởi bẩm Tướng quân, đây là thư do Thẩm Giáo Úy tự tay viết.

- Ở núi đó phòng ngự thế nào?

Trương Huyễn nhận thư hỏi.

- Ty chức thấy phỉ binh đang đào chiến hào, có lẽ phòng ngừa quân lính

trên núi phá vây, còn lại phòng ngự cũng không có gì, binh lính rất rời rạc,
không trang bị gì nhiều, các loại vũ khí đều có.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.