GIÁO SƯ VÀ CÔNG THỨC TOÁN - Trang 155

Tôi không biết ông có nổi cáu khi tôi cất tiếng hay không nên vừa tách bỏ
hạt ớt và bóc vỏ hành tây vừa len lén dò xét đối phương trong im lặng.
Giáo sư khoanh tay, tựa người vào quầy bar ngăn bếp với buồng ăn, chăm
chú nhìn tay tôi. Tôi không sao làm được việc vì một cảm giác căng thẳng
khó tả. Tôi mở tủ lạnh lấy trứng để chuẩn bị cho món rán.

- Thưa giáo sư… có việc gì không ạ?

Không chịu được nữa tôi đành lên tiếng.

- Cô cứ tiếp tục đi.

Tôi thở phào vì giọng giáo sư dịu dàng đến không ngờ.

- Tôi thích nhìn cô làm bếp.

Ông nói.

Tôi đập trứng vào liễn, khuấy đều bằng đũa nấu. Tiếng thích ngân lên trong
tai tôi. Tôi cố gắng xóa đi mọi ý nghĩ, tập trung vào liễn trứng hòng dập tắt
tiếng ngân ấy.Tôi vẫn tiếp tục khoắng đũa ngay cả khi những cục gia vị đã
tan hết. Tôi không hiểu tại sao giáo sư lại nói ra điều ấy. Chỉ dám đoán mò
rằng đề toán quá khó đã khiến đầu ông bị đoản mạch. Cuối cùng tôi cũng
dừng đũa vì bàn tay mỏi nhừ.

- Cô sẽ làm gì tiếp?

Giọng giáo sư nhỏ nhẹ.

- À… dạ, tiếp theo là… à… vâng, tôi sẽ làm món phi lê lợn rán.

Sự xuất hiện của giáo sư khiến các thao tác chuẩn bị trở nên lúng túng.

- Cô không rán trứng sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.