GIÁO SƯ VÀ CÔNG THỨC TOÁN - Trang 178

trong thế giới của những con số. Khắp người giáo sư đầy rôm sảy. Chẳng
phải muối ở mồ hôi đã khô trắng trên lưng áo com lê của giáo sư đó sao?

Biết rằng ông chẳng còn nhớ gì về việc giải bài toán đó nữa, tôi ra sức nói
với chính ông về những nỗ lực của ông.

- Tôi sẽ không bao giờ quên độ dày và sức nặng của tập bài chứng minh mà
giáo sư đã đưa tôi đi gửi. Và cái cảm giác tự hào khi đưa nó qua ô cửa quầy
bưu điện nữa.

- Ồ, vậy sao…

Nói thế nào, giáo sư cũng chỉ tỏ ra hờ hững đến phát bực.

Phải chăng việc tự đánh giá thấp ảnh hưởng của những gì mình đã làm là
khuynh hướng chung ở tất cả các nhà toán học? Hay điều đó bắt nguồn từ
bản chất nhân tính cố hữu của giáo sư? Hẳn là các nhà toán học cũng ham
muốn công danh, vả chăng là cái tham vọng được những kẻ ngoại đạo chú
ý tới. Chính vì vậy mà người ta đã phát triển toán học thành một bộ môn
học thuật, và trong trường hợp của giáo sư thì có lẽ vấn đề chủ yếu nằm ở
cơ chế hoạt động của trí nhớ.

Nhưng dù thế nào thì giáo sư cũng tỏ ra lạnh nhạt một cách đáng ngạc
nhiên đối với những bài chứng minh đã hoàn tất. Ông đột nhiên thận trọng
và kiệm lời khi đối tượng mà ông ưu ái vô hạn hiện nguyên hình và quay
lại nhìn ông. Ông không kể lể về lòng nhiệt tình của mình hay đòi hỏi sự
đến đáp mà chỉ lặng lẽ bước tiếp sau khi chắc chắn rằng nó đã thực sự hoàn
thiện.

Điều đó không chỉ giới hạn trong toán học, mà ngay cả trong những tình
huống bình thường như lúc đưa Căn bị thương tới bệnh viện hay lúc lấy
thân mình che cho Căn khỏi trái bóng lạc, giáo sư cũng đón nhận lòng biết
ơn của chúng tôi một cách vụng về. Không phải vì ông ngoan cố hay lập dị,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.