GIÁO SƯ VÀ CÔNG THỨC TOÁN - Trang 182

Trước nỗi cảm kích, Căn đều thốt lên và giải thích cho tôi nghe hòng tìm
kiếm sự đồng tình.

- Mẹ biết rồi. Thôi, mau mau thu dọn đi.

Tôi nghe thấy tiếng kẽo kẹt của chiếc ghế bành vọng tới từ phòng ăn. Sắp
đến giờ giáo sư thức giấc.

- Lần sau mẹ sẽ đề nghị giáo sư cho con xem một cách đàng hoàng. Chớ để
nhầm số thứ tự đấy nhé. Vì giáo sư đã phân loại rất chi tiết…

Tôi chưa kịp nói xong thì, không hiểu do bộ bài quá nặng hay vì vẫn còn
hưng phấn, Căn đánh rơi chiếc hộp xuống nền nhà. Một tiếng động khá lớn
phát ra. Thật may là các quân bài xếp khít với nhau nên thiệt hại không
đáng kể, tuy nhiên một phần trong số đó (hầu hết là của các cầu thủ chơi
chốt hai) bị văng ra sàn.

Chúng tôi cuống quít bắt tay vào nhiệm vụ phục hồi hiện trạng. May mắn
thay, không có quân bài nào bị rách hay xước vỏ nhựa. Chỉ có điều, tình
trạng hoàn hảo vốn có của bộ sưu tập trong hộp bánh bỗng nhiên bị phá vỡ
dù chỉ một góc nhỏ cũng khiến cho nó như mang một vết thương không thể
chữa lành. Vì thế, chúng tôi càng lo lắng.

Bây giờ thì giáo sư có thể tỉnh giấc bất cứ lúc nào. Xét cho cùng, chúng tôi
đâu cần phải lén lén lút lút kiểu này, bởi nếu là lời đề nghị của Căn thì giáo
sư sẽ chẳng hẹp hòi gì mà không cho chúng tôi xem, vậy mà không hiểu
sao tôi lại luôn e ngại việc đả động đến bộ bài trong chiếc hộp. Chính vì e
ngại mà tôi đã gây ra hậu quả bất kính nhường này. Có thể tại tôi vẫn luôn
nghĩ rằng, chắc hẳn giáo sư chẳng muốn ai thấy bộ bài ấy, cũng giống như
cậu trai mới lớn cố cất giấu bí mật của riêng mình ở một nơi nào đó.

- Cầu thủ này tên là Shirasaka, vần S nên ở sau Kamata Minoru.

- Cái này đọc là gì hả mẹ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.