GIÁO SƯ VÀ CÔNG THỨC TOÁN - Trang 34

bảo thằng bé tới thẳng đây sau khi tan học. Để nó làm bài tập ở đây, nó sẽ
được ở suốt bên mẹ, phải thế không nào? Cô đang cười thầm trong bụng
rằng đến ngày mai tôi sẽ quên tiệt chứ gì? Tôi rất lấy làm phiền lòng nếu cô
coi thường tôi như thế. Tôi không quên đâu. Thất hứa với tôi thì cứ liệu
hồn.

Tôi rời khỏi căn nhà ngang, hay nói đúng hơn là bị tống cổ khỏi đó. Tôi
còn chưa kịp rửa tay cho đàng hoàng, chứ đừng nói đến chuyện dọn dẹp
bếp núc, thành ra mùi tanh của thịt sống vẫn còn nguyên. Lúc đó giáo sư
còn đáng sợ hơn cả khi nổi đoá với tôi lúc tôi quấy rầy giây phút suy nghĩ
của ông. Trong giáo sư, có một nỗi sợ ẩn mình dưới đáy cùng của cơn giận
dữ khiến tôi thấy ớn lạnh. Nếu nhà tôi đang bị cháy thì sao, tôi chạy vội về
trong lo lắng.

Kể từ cái giây phút gặp gỡ đầu tiên giữa giáo sư và thằng bé, tôi đã thực sự
rũ bỏ được tâm trạng đề phòng và bắt đầu tin tưởng ông.

Tối ngày hôm trước, đúng như đã hứa, tôi đưa cho con bản đồ và bảo nó
đến thẳng nhà giáo sư sau khi tan học. Tôi không thích chuyện này vì mang
con đến nơi làm việc là vi phạm kỷ luật lao động của nghiệp đoàn, nhưng ai
dám trái lệnh vị giáo sư uy quyền ấy.

Khi con trai tôi với chiếc cặp khoác trên lưng xuất hiện nơi ngưỡng cửa,
giáo sư tươi cười dang rộng hai tay và ôm nó vào lòng. Nhanh đến mức tôi
chưa kịp chỉ vào mẩu giấy có dòng chữ “… và con trai 10 tuổi” hay giải
thích gì thêm. Đôi cánh tay ấy tựa như muốn che chở cho kẻ yếu đuối trước
mặt bằng yêu thương vô hạn. Thật hạnh phúc khi được chứng kiến hình ảnh
một ai đó dang tay ôm đứa con trai của mình vào lòng như thế. Hành động
đó thậm chí còn khiến tôi ao ước: ôi, giá mà giáo sư cũng chào đón tôi theo
cách ấy.

- Chào người bạn từ xa đến. Cảm ơn cháu, cảm ơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.