GIÁO SƯ VÀ CÔNG THỨC TOÁN - Trang 40

lại vải thừa từ những cơ sở cung cấp trang phục cho trung tâm và tự tay
may toàn bộ quần áo cho tôi; thuyết phục người chơi đàn organ ở trung tâm
dạy tôi tập piano với học phí phải chăng; mang những bó hoa không dùng
đến trong bữa tiệc về nhà trang hoàng cho ô cửa sổ.

Tôi chọn nghề giúp việc cũng bởi từ nhỏ tôi đã cáng đáng công việc nhà
thay mẹ. Mới hai tuổi tôi đã tự mình giặt quần đái dầm bằng chỗ nước nóng
còn thừa trong bồn tắm và lần đầu tiên tôi cầm dao thái giò để rang cơm là
hồi trước khi tôi vào tiểu học. Bằng tuổi Căn bây giờ, tôi đã thành thạo mọi
công việc nhà, thậm chí từ việc đóng tiền điện đến việc đi họp tổ dân phố.

Bố trong lời kể của mẹ tôi vừa điển trai vừa tài giỏi. Tôi chưa từng nghe mẹ
nói xấu ông bao giờ. Hình như ông kinh doanh một cửa hàng ăn uống,
ngoài những lời khen ngợi xuôi tai, có vẻ mẹ cố ý giấu tôi nhiều chi tiết.
Mẹ kể rằng bố tôi là một người cao to, thông thạo tiếng Anh, am hiểu sâu
sắc nghệ thuật opera, vừa tự trọng lại vừa khiêm tốn, sở hữu một nụ cười
mê hoặc bất cứ người nào ông từng gặp…

Trong tâm trí tôi, cha luôn đứng đó với một tư thế không đổi, giống như
một bức tượng điêu khắc trong bảo tàng mỹ thuật. Mặc cho tôi tiến lại gần,
bức tượng ấy vẫn cứ đăm đắm nhìn ra xa mà chẳng thèm chìa tay cho tôi.

Khi bước sang tuổi dậy thì, tôi bắt đầu tự hỏi nếu đúng như lời mẹ kể thì tại
sao ông lại bỏ mặc cả hai chúng tôi mà chẳng thèm đoái hoài hay hỗ trợ gì
về mặt kinh tế? Nhưng vào thời kỳ ấy, tôi chẳng còn quan tâm ông là người
như thế nào nữa. Tôi chỉ im lặng làm bạn với những câu chuyện đầy ảo
tưởng của mẹ.

Thế rồi, tôi đã đập tan cái ảo tưởng ấy, phá hỏng những bộ quần áo mẹ may
cho tôi từ những mảnh vải thừa, chiếc đàn piano và xé nát những bó hoa
khi mình mang thai. Sự việc xảy ra khi tôi mới bước vào lớp 12 chưa được
bao lâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.