GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 112

lịch sự quay lại ngay lập tức, kèm theo một giỏ mơ và đào từ chính vườn
hoa quả của Ludlow Court.

Sau đó không có gì hơn. Victoria gửi một lời mời công tước đến tham

dự bữa tiệc từ thiện lần tới của bà. Ngài gửi tới một chi phiếu hào phóng,
nhưng từ chối tham gia sự kiện đó. Bà dùng hết sự táo tợn của mình đích
thân đến thăm Ludlow Court, nhưng chỉ để được thông báo rằng công tước
không ở nhà.

Đã năm năm kể từ khi bà về sống lại ở Devon trong ngôi nhà thời thơ

ấu mà bà mua lại từ đứa cháu trai. Suốt năm năm quan sát việc đi lại của
công tước, bà biết ông ta tuyệt đối không bao giờ đi đâu ngoại trừ những
buổi đi bộ hàng ngày. Điều đó khiến bà không có lựa chọn nào khác là phải
ngáng trở chuyến đi bộ của ông ta lần nữa.

Bà giả vờ xem xét những bông hoa hồng trong khu vườn phía trước,

một cặp kéo cắt tỉa trong tay, không buồn để tâm rằng không người làm
vườn tự trọng nào lại làm việc cắt tỉa vào giữa buổi chiều. Trái tim bà rộn
lên khi ông vòng qua khúc quanh trên lối đi vào đúng giờ thông thường.
Nhưng cho đến khi bà xoay xở để đến gần được cái cổng thấp gần con
đường, bà cũng chỉ kiếm được một lời “chào” từ ông khi ông đi lướt qua.

Ngày tiếp theo bà đợi ở gần phía trước khu vuờn, nhưng kết quả

không tốt hơn. Công tước từ chối những câu chuyện gẫu. Lời bình luận của
bà về thời tiết cũng chỉ kiếm thêm được một lời “chào” giống như ngày
hôm trước. Ba ngày tiếp theo trời mưa. Ông ta đi bộ trong áo mưa và giày
cao su. Nhưng bà không thể nào làm việc trong vườn dưới một trận mưa
như trút nước - cho dù là giả vờ.

Bà nghiến răng và quyết định thực hiện một việc thậm chí còn điên rồ

hơn. Bà sẽ đi bộ cùng ông ta. Chúa là nhân chứng của bà, bà sẽ ăn cắp,
chộp giật và mang vị công tước này đến cho Gigi bằng được, cho dù lòng
tự tôn của bà bị tổn hại như thế nào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.