GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 127

Ngài Frederick không thể đưa ra một câu trả lời khéo léo, “Tôi... à...

tôi quên mất”.

“Ngài định nói gì, ngài Wrenworth?”, Camden nói.

“Chỉ là tôi tin rằng mẹ vợ tôi đã van nài để có được nó”, ngài

Wrenworth nói, “Nhưng quý bà Wrenworth không chịu chia tay với nó”.

“Ồ”, ngài Frederick nói, mặt biến thành màu đỏ.

Hai người đàn ông lớn hơn trao đổi một cái nhìn. Ngài Wrenworth

nhún vai khẽ đến mức khó nhận ra, như thể anh ta không có ý tưởng nào về
lý do đằng sau sự bộc phát của ngài Frederick . Nhưng Camden đã đoán ra,
“Có phải quý bà Tremaine, giống như quý bà Wrenworth, là một người ái
mộ tác phẩm của ngài không, ngài Frederick ?”

Ngài Frederick nhìn ngài Wrenworth để nhờ giải cứu, nhưng người

sau chọn cách bơ đi, để ngài Frederick tự mình đối diện với câu hỏi trực
tiếp của Camden , “Ừm, quý bà Tremaine luôn là người tử tế nhất đối với...
những nỗ lực của tôi. Cô ấy là một người sưu tầm nghệ thuật lớn”.

Đây không phải điều Camden nói về vợ mình. Nhưng anh cho rằng nó

có thể là thế, trong một xã hội vẫn say mê những chủ đề và phong cách cổ
điển của ngài Frederick Leighton và Lawrence Almatedema, cô có thể là
chủ nhân của một trong những bộ sưu tập lớn nhất những bức tranh thuộc
Trường phái ấn tượng. “Tôi đoán là ngài ủng hộ những xu hướng mới nhất
trong nghệ thuật?”

“Đúng vậy, thưa ngài”, ngài Frederick thư giãn một chút.

“Vậy ngài phải đến thăm tôi nếu lần tới ngài tình cờ đến New York .

Bộ sưu tập của tôi lớn hơn nhiều so với của quý bà Tremaine, ít nhất là về
số lượng”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.