GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 234

căn phòng này. Đôi mắt sắc sảo của mẹ cô đánh giá mọi cử chỉ giao tiếp
giữa họ, cứ như bà có thể suy diễn được lý do từ những câu như “Anh vui
lòng chuyển hộ đĩa kem?” Nhưng không có sự hiện diện của anh như một
vật đệm, bầu không khí kỳ cục giữa hai người phụ nữ ngay lập tức xuất
hiện, mạnh mẽ và không thể nhầm lẫn như mùi của giấm chua.

“Thứ sáu vừa rồi mẹ đã đi thăm mộ của cha con”, bà Rowland nói sau

gần ba phút im lặng nặng nề.

Gigi ngạc nhiên. Họ không nói về John Rowland thường xuyên lắm.

Đau buồn là một vấn đề riêng tư, “Con thấy bó hoa của mẹ khi con đến đấy
vào Chủ Nhật”. John Rowland sẽ bước sang tuổi sáu tám vào Chủ Nhật nếu
ông qua khi cơn sốt thương hàn đã lấy đi mạng sống của ông vào tuổi bốn
chín, “Cha luôn thích hoa trà”.

“Bởi vì khi con lên ba con đã tặng ông ấy một nắm hoa trà hái từ

vườn. Ông ấy rất yêu con”, bà Rowland nói.

“Cha cũng rất yêu mẹ”.

Cha cô luôn mang cô theo những lúc ông đi mua quà cho vợ. Không

có gì là quá tốt đối với phu nhân xinh đẹp của ông. Ông thích những đồ
kích cỡ lớn và lòe loẹt - có lẽ đó là nguyên nhân đằng sau sở thích khoa
trương về nữ trang của chính cô, mặc dù hiếm khi cô mang chúng - nhưng
sau này ông chỉ mua những đồ trang sức chạm đá và những viên ngọc trai
khiêm tốn, bởi vì ông không muốn vợ mình phải mang bất cứ thứ gì bà cho
là khoa trương.

“Tính đến khi ông ấy qua đời cha mẹ kết hôn được mười năm và năm

tháng”. Bà Rowland lấy một chiếc bánh kem nhỏ, đạt nó trước mặt rồi cắt
ra thành bốn miếng đều nhau đến hoàn hảo. “Còn hai tuần nữa là con kết
hôn được mười năm và năm tháng. Cuộc sống là bất định, Gigi à. Đừng vứt
bỏ cơ hội thứ hai của con với Tremaine”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.