GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 333

Anh gỡ con cá đang vùng vẫy điên cuồng và ném nó vào một thùng

nước, “Có muốn mang nó về làm món cá sốt bơ chanh cho bữa tối không?”

“Có ạ!”, cậu bé trả lời rõ ràng.

“Tuân lệnh!”, Camden nâng Sasha lên cao và quay tròn.

“Cháu, cháu nữa! Cháu đã giúp mà”, Masha nói, đưa tay về phía

Camden.

Anh tiếp tục nhấc bổng cô bé lên và quay tròn, thích thú với tiếng cười

lanh lảnh của nó, “Những người câu cá chuyên nghiệp, hai đứa có thể bắt
được một con nữa trước khi chúng ta về được không?”

Chúng chạy đi, để lại anh một mình với Theodora lần nữa. Anh mở

nắp giỏ picnic để cất phần còn thừa của bữa trưa vào: nửa miếng thịt gà
nguội, mấy lát thịt bò nướng, một đĩa sa-lát khoai tây gần hết, và một vài
cái bánh quy chanh.

Theodora đến cạnh anh khi anh đặt một chai nước chanh vào chỗ cũ,

“Em đang nghĩ đến ngày xưa, về St.Petersburg”, cô lẩm bẩm. “Anh còn
nhớ những gì anh thường nói với em không?”

“Anh không quên”. Anh đóng nắp giỏ lại và nhìn chằm chằm xuống

nó, “Nhưng sự thật là, anh sẽ đau khổ vì vụ ly dị. Một người vợ mới sẽ thấy
anh thiếu quan tâm và tình cảm, và anh không muốn em phải chịu điều đó”.

Vậy đấy, anh cuối cùng đã thừa nhận. Vụ ly dị sẽ tàn phá anh. Sẽ hủy

diệt anh. Anh khiếp sợ những gói đồ do bưu điện giao, khiếp sợ tất cả
những lá thư đến từ luật sư của anh ở Anh, khiếp sợ bức điện cuối cùng của
bà Rowland chê bai hành động điên rồ không thể thay đổi được của Gigi.

“Em hiểu”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.