GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 48

Nikolai đi Trung Quốc hai năm.

Ở tuổi mười ba, Camden đã tiếp quản việc quản lý trong nhà. Rồi sau

đó anh đã quen với những giao dịch với chủ nợ, quản lý người làm, và học
ngôn ngữ mới ngay tức khắc, nhờ thế mà anh có thể mặc cả với những lái
buôn địa phương để giữ được lâu hơn những đồng tiền còm cõi của gia
đình. Anh không ngại nghèo nàn, nhưng anh ghét phải nói dối về nó, phải
che giấu và giả vờ, như anh làm tối nay, để cha mẹ anh có thể tiếp tục sống
thờ ơ một cách vui sướng với tình trạng tài chính eo hẹp của họ.

Ở bên Theodora là một sự khuây khỏa. Họ gặp nhau ở St. Petersburg,

nơi hai bà mẹ của họ dùng chung một cỗ xe tam mã. Lúc đó anh mười lăm,
cô mười sáu tuổi. Cô cũng nghèo như anh và, giống như anh, sống ở những
nơi thuận tiện trong những lúc không đúng mùa. Họ hiểu tình cảnh của
nhau mà không cần phải nói ra một từ nào.

Nhưng không phải những suy nghĩ về Theodora làm anh khó ngủ. Mà

là cô Rowland.

Thực ra trước cuộc gặp tình cờ của họ, anh đã phần nào đoán được cô

Rowland sẽ đề xuất một cuộc sáp nhập giữa tước hiệu tương lai của anh và
tài sản của cô. Anh cũng mong đợi một sự hối tiếc cùng cực khi ngoảnh
mặt với những bịch tiền ngọt ngào đó, sau khi đã sống trong mong muốn có
được nó cả cuộc đời.

Điều anh thực sự không mong đợi là cô Rowland. Cô không uỷ mị mà

cứng rắn và cay độc hơn so với độ tuổi của mình - nhưng sự tàn nhẫn nhất
lại là dành cho cô, khi cô khăng khăng rằng cô sẽ hoàn toàn ổn, xin cám ơn,
nếu cô có thể đánh một công tước đến bất tỉnh bằng chính những khoản nợ
của anh ta và kéo lê anh ta đến nhà thờ.

Ngược lại với vẻ điềm tĩnh và sự khéo léo đến như vậy, có một vẻ

trong sáng cay đắng và kỳ lạ ở cô tối nay. Cô thích anh và thất vọng vì tình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.