GIAO ƯỚC ĐỊNH MỆNH - Trang 82

Anh cười toe toét, “Giữ nhé”.

Anh dẫn con ngựa đi từ từ. Chúa nhân từ, mặt đất bên dưới phải ở

cách cô đến năm mươi feet và đang dốc xuống. Cô đã quên cảm giác ngồi
quá cao trên một con ngựa đực vĩ đại. Cô biết rằng con ngựa đang chuyển
động nhẹ nhàng và đều đều bên dưới cô, nhưng cô cảm thấy như cô đang
ngất ngưởng trên một con ngựa hoang dã, và sẽ bị hất văng đi bất cứ lúc
nào. Một cơn buồn nôn cuộn lên trong dạ dày cô. Cô muốn vòng tay ôm lấy
cổ con ngựa, và nắm lấy tất cả những gì có thể. Cô muốn thoát khỏi giây
phút này.

“Anh không thực sự là ngài Tremaine, phải không?”, cô hỏi, tuyệt

vọng tìm kiếm sự xao nhãng. “Anh là một kẻ ăn xin trông giống ngài ấy, và
hai người quyết định thay đổi vị trí của nhau, để lừa gạt mọi người, và để
cho vui”.

Anh cười to, “Ừ, tôi là một kẻ ăn xin - một người tầm thường nghèo

nàn, như cô đã nói ngoại trừ một điều rằng tôi có mối liên hệ với tất cả
hoàng gia ở châu Âu. Vì vậy đôi khi tôi mặc những quần áo điệu đà của
mình và ra ngoài uống rượu với những anh em họ quý tộc. Đôi khi tôi lại
mặc những bộ đồ rách rưới và làm việc trong chuồng ngựa. Lẽ ra chúng tôi
không nên giữ những con ngựa nữa. Nhưng cha tôi nói như vậy thì khác gì
chúng tôi thôi đội mũ và đi giày. Đó là một việc tiết kiệm mà tôi không thể
thuyết phục ông thực hiện”.

Câu trả lời của anh thẳng thắn đến mức sửng sốt, trong chốc lát cô

quên mất nỗi sợ về cú ngã có thể sắp xảy ra, “Và cha mẹ anh cho phép
những... những việc vặt này?”

“Họ mắt nhắm mắt mở quay đi và giả vờ rằng bằng cách nào đó tôi có

thể điều hành ngôi nhà tốt hơn và tốn ít chi phí hơn mà không làm bẩn đôi
tay của mình. Hay điều khiển những trò chơi cá cược ở một trường học nào
đó mà tôi đang theo học”.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.