GIẤU ANH VÀO TRONG NỖI NHỚ CỦA EM ĐI - Trang 122

-Hèm…- Thiên Anh từ xa tiến lại chứng kiến một màn này chỉ dám húng

hắng ho, lúc này mọi người mới lại tản ra.

-Bác sĩ…- Hạ Chi kêu lên cầu cứu, cái miệng méo xệch như muốn khóc.

-Khoan đã, người phải khóc là anh chứ…- Nguyên lên tiếng phản đối,

chân cũng hạ xuống dường như chẳng có vẻ gì là đau đớn cả.

-Hai người đừng làm trò nữa, ra làm thủ tục thôi.- Thiên Anh giờ phút

này cũng chỉ dám nhịn cười, thực ra anh cũng không biết nên cười hay khóc
khi đi với hai người “có vấn đề” như nhau này. Anh quay người đi về phía
chỗ làm thủ tục trước.

Nguyên cũng khôi phục lại vẻ mặt đẹp trai đầy phong cách của mình,

cầm lấy túi xách du lịch nhỏ trên tay Hạ Chi, không quên cúi xuống thì
thầm vào tai cô một câu: “Tối nay anh sẽ cho em… chết.”

Đôi môi của Nguyên không quên chạm vài vành tai cô khiến Chi như bị

điện giật tại chỗ. Đến khi Nguyên đã đi xa rồi cô mới tỉnh trở lại, và nhớ lại
câu thì thầm của anh, vành tai đột nhiên nóng lên như bị chính hơi thở của
anh phả vào khi nãy.

*

Sau khi tới đảo, Thiên Anh để mặc Nguyên và Hạ Chi ở lại phòng khám,

còn bản thân thì một mình đi tới trụ sở công an. Hai tiếng sau anh trở lại,
cùng với Trung- người phụ trách chuyên án này. Sau khi hỏi han Hạ Chi vài
điều để chắc chắn rằng cô vẫn chưa nhớ ra, Trung quay sang giục Thiên
Anh:

-Chúng ta đi thôi chứ?

-Anh đợi một chút, đợi người dẫn đường đã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.