GIẤU ANH VÀO TRONG NỖI NHỚ CỦA EM ĐI - Trang 272

trời. Anh cười với cô, chỉ bảo tận tình cho cô trong công việc, nhưng
Phượng biết, anh và cô mãi mãi giống như hai đường chân trời song song
với nhau. Rất gần mà lại quá xa!

Anh đã cứu cô khỏi bàn tay của tử thần, anh còn giúp đỡ chị em cô tận

tình, cho cô một công việc ổn định, cho các em cô không phải từ bỏ giấc
mơ tới trường, chỉ cần được ở bên anh, lặng lẽ nhìn anh hạnh phúc, vậy là
cô cùng quá mãn nguyện rồi. Nhưng rồi, nhìn anh rạng ngời hạnh phúc bên
một cô gái cao sang, đẹp đẽ khác, lòng cô thấy đau vô cùng. Hơn nữa anh
còn chẳng biết tới điều đó, vẫn cứ tự nhiên ôm ấp và bày tỏ tình cảm của
mình với cô gái kia, thậm chí ngay cả ở trước mặt cô khiến cho Phượng
không tài nào chịu nổi. Cô hiểu là mình không nên và không có tư cách gì
để ghen như vậy, nhưng bản thân lại không ngăn nổi cái ý nghĩ đó.

Thấy anh vẫn không ngủ yên và cứ lẩm bẩm nói những câu nghe không

rõ, cô bèn đặt tay lên ngực anh vỗ về, giống như trước đây cô hay vỗ về dỗ
mấy đứa em ngủ.

Đột nhiên, một tay của Thiên Anh chộp lấy bàn tay cô và giữ thật chặt.

-Anh Thiên Anh…- Cô kinh hãi gọi tên anh khi bàn tay còn lại của anh

bắt đầu quờ quạng loạn xạ.

Nhưng Thiên Anh dường như đã chìm trong một cơ mê loạn không tài

nào dứt ra được. Anh mở mắt nhìn cô, và rồi anh gọi tên của Hương. Nước
mắt anh cũng theo đó lại bắt đầu trào ra. Phượng sững sờ trước tình cảnh
đó. Cô chưa bao giờ nghĩ người đàn ông cứng rắn như anh lại có ngày khóc
trước mặt mình, khóc một cách bất lực và không tự chủ.

Thiên Anh nắm chặt lấy tay cô, một tay đưa lên mặt cô khẽ vuốt ve và

lẩm bẩm. Rồi anh vít cổ cô xuống, tham lam hôn lên gương mặt mà trong
lúc say này, anh chỉ thấy đó chính là người con gái anh yêu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.