GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 17

ngay tức khắc. Khi tôi vừa trông thấy cô ấy, tôi đã tự nhủ: “Cô ta sẽ được
việc cho mình đây”.

- Bạn bè đã giới thiệu cô ấy cho bà ư?

- Hình như cô ta đã đến theo một lời rao của tôi trên báo... Phải rồi, đúng

như thế.

- Bà có biết gì về gia đình, về lai lịch của cô ta không?

- Hình như cha mẹ của cô ấy ở Ấn Độ thì phải. Tôi không biết gì về họ,

nhưng có thể thấy ngay rằng Lily thuộc về một giới khá đấy.

- Ồ! Chắc chắn rồi.

- Chính tôi cũng không phải là một “phu nhân” như người ta thường gọi.

Tôi biết điều đó, và cả đám gia nhân cũng biết, nhưng tôi chả có gì phải hổ
thẹncả. Tôi biết đánh giá khả năng của người khác và không ai có thể đối
xử với tôi tốt hơn là Lily cả. Tôi xem cô ấy gần như con gái tôi vậy, điều
này thì tôi khẳng định với ông đấy, ông Poirot ạ!

Poirot dùng tay mặt sắp xếp lại vài đồ vật đặt trên bàn gần đó rồi hỏi :

- Thái độ của ngài Reuben đối với cô ấy có giống như thái độ của bà

không?

Mặc dù mắt vẫn dán vào những đồ vật bài trí nhưng Poirot vẫn nhận thấy

vẻ do dự gần như không thể thấy được của phu nhân Reuben.

- Đối với đàn ông thì lại khác. Tất nhiên là họ... họ rất hợp ý nhau.

Poirot vừa giấu một nụ cười vừa nói :

- Cám ơn bà. Ngoài những người giúp việc ra, không còn ai khác trong

nhà sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.