GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 30

lời người ta nói thì tính khí nóng như lửa. Parsons muốn tôi lưu ý đến
người này, còn cô Lily thì lại không nói đến. Ngài Reuben quá cố khó tính
thật kinh khủng, George ạ. Giả sử ông ta lại gặp một người cáu bẳn hơn thì
rất có thể xảy ra chuyện không hay.

- Không nhất thiết như thế đâu, thưa ông.

- Không ư?

- Không, thưa ông. Tôi có bà dì Jemima, một cái lưỡi rắn độc, một con

người độc ác kinh khủng. Bà đày đọa cô em đáng thương sống chung với
bà ta đến mức đáng xấu hổ. Chỉ còn thiếu nước bà ta chưa giết cô ấy vì sự
độc ác của mình nữa thôi. Thế nhưng, nếu như người nào dám đối đầu với
bà, bà lại xử sự khác! Bà ta mềm nhũn ngay, cứ như con cừu ấy! Điều mà
bà ta không thể chịu được, đó là sự dịu dàng.

Poirot nói :

- A! Điều này khiến cho ta phải suy nghĩ đấy.

George đằng hắng, như thể xin lỗi và nói sốt sắng :

- Tôi có thể làm gì giúp ông không, thưa ông?

- Có chứ. Tôi muốn biết tối hôm xảy ra vụ án cô Lily mặc chiếc áo màu

gì và người hầu phòng nào phục vụ cho cô ta.

George nhận những chỉ thị đó với vẻ lạnh lùng cố hữu của mình.

- Được, thưa ông. Tôi sẽ cho ông biết những thông tin đó vào sáng mai.

Poirot đứng lên nhìn ngọn lửa.

- Anh rất có ích cho tôi, George ạ - Ông khẽ nói - Và anh biết không, tôi

sẽ nhớ đến dì Jemima của anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.