GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 38

- Bộ anh ấy thích cô ta lắm sao?

- Ồ! Lúc thế này lúc thế khác thôi. Cũng chả có gì là bậy cả, thưa ông.

Ông Victor mới thật điên đảo vì cô ta.

- À! Ra thế đấy?

Gladys bật cười :

- Ông ấy phải lòng cô ta ngay lập tức. Phải nói rằng cô Lily đẹp như một

đóa hoa huệ. Ông không thấy như thế sao, thưa ông? Thân hình thon thả,
cao với mái tóc vàng đẹp biết mấy!

- Buổi tối có lẽ cô ta phải mặc một chiếc áo màu xanh lá cây nhạt -

Poirot mơ màng nói - một màu xanh...

- Cô ấy có một chiếc áo như thế đây, thưa ông - Gladys vội nói ngay -

Bây giờ cô ta để tang nên không thể mặc cái áo đó... chính là cái áo đó cô
ta đã mặc buổi tối hôm ngài Reuben chết.

- Để hợp với cô ta thì áo phải có màu xanh dịu, chứ không phải xanh

xẫm đâu. - Poirot tiếp.

- Quả đúng là màu xanh dịu, thưa ông. Hãy đợi tôi một phút, tôi sẽ cho

ông xem. Cô Lily vừa mới dẫn chó đi dạo.

Poirot thừa biết điều đó. Chỉ sau khi trông thấy Lily ra ngoài ông mới tìm

gặp cô hầu phòng. Gladys phóng đi và quay lại với chiếc áo trên tay.

- Tuyệt thật! - Poirot kêu lên, hai tay giơ lên làm một cử chỉ thán phục -

Hãy cho tôi mượn để xem cho rõ nào.

Ông cầm lấy chiếc áo tuyệt đẹp và quay lưng lại để đưa nó ra ánh sáng

bên cửa sổ. Ông cúi xuống nhìn cho rõ, rồi đưa ra xa. Ông nói :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.