GIÂY PHÚT LỠ LẦM - Trang 39

- Thật là đẹp mê hồn. Cám ơn cô đã cho tôi xem.

- Không có gì thưa ông. Chúng tôi đều biết rằng người Bỉ thường quan

tâm đến quần áo phụ nữ.

- Cô thật dễ thương.

Ông dõi mắt theo cô ta chạy đi cất chiếc áo, rồi nhìn xuống đôi tay mình

mỉm cười. Trong lòng bàn tay phải, ông đang có một cái kéo nhỏ xíu còn
bên tay trái là một mảnh vái mút-sơ-lin nhỏ màu xanh lá cây, được cắt một
cách cẩn thận. Ông lẩm bẩm: “Bây giờ thì hãy tỏ ra anh hùng”.

Trở về phòng mình, ông gọi George đến.

- Anh George tốt bụng ạ, anh sẽ tìm thấy trên chiếc bàn trong phòng tắm

một chiếc kim cài cà vạt bằng vàng.

- Vâng, thưa ông.

- Trên bồn rửa mặt có một lọ ê-te nhỏ. Hãy nhúng đầu kim vào đó.

George làm theo ngay. Đã từ lâu anh không còn cảm thấy ngạc nhiên

trước những ý nghĩ lạ lùng của chủ mình.

- Xong rồi, thưa ông.

- Tốt lắm. Hãy đến gần đây, đâm chiếc kim vào tay tôi.

- Xin lỗi, thưa ông nhưng... ông muốn tôi chích vào ngón tay ông ư?

- Đúng tế. Cần phải làm cho chảy máu, nhưng không cần quá nhiều.

George nắm lấy ngón tay của ông chủ. Poirot nhắm mắt lại và quay mặt

đi. Người đầy tớ đâm chiếc kim và Poirot kêu lên một tiếng nhỏ.

- Cám ơn anh, George ạ. Những gì anh vừa làm thật giỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.